Khi bố chồng và chồng xuất hiện cửa nhà, Lâm Thanh Bình cả sững sờ, tiếng gọi "bố, " cứ nghẹn trong cổ họng, thể nào thốt lên .
Thế nhưng, bố chồng vô cùng phấn khích.
Mẹ chồng Lưu Phân vui mừng hớn hở bước nhà là xoay quanh ngắm cô, còn bố chồng vốn trầm mặc ít hiếm khi để lộ nụ rạng rỡ.
Cố Quân Thành theo phía hai , giúp họ xách hành lý.
Bốn bao tải dứa đựng đầy đồ, bên trong là những gì.
Lưu Phân mừng đến nỗi lời, chỉ xoay vòng : "Tốt quá! Ôi, thật là quá!"
Lâm Thanh Bình về phía Cố Quân Thành, trong mắt ánh lên vẻ nghi hoặc: Chuyện là thế nào?
Cố Quân Thành đặt hành lý xuống, "Bố em ăn ngon, ngủ yên, nghén dữ dội, nên đến để chăm sóc em."
Lâm Thanh Bình thực sự cảm thấy trong lòng nghẹn một lúc lâu mới thể lấy bình tĩnh.
Vân Vũ
Sau đó, cô tự dùng lý trí từ từ xoa dịu khối uất ức đang đóng cục trong lòng.
Phải, cô quen với cuộc sống của gia đình ba , dĩ nhiên, sắp tới sẽ là bốn , giờ sống chung với bố chồng, trong lòng cô chút vui.
Thế nhưng, cô lý do gì để phản đối.
Ở quê, cha sống chung với con trai là chuyện đương nhiên, chỉ vì Cố Quân Thành công tác trong quân đội nên cô mới mấy năm sống cuộc sống riêng của gia đình nhỏ, huống chi, bố chồng đến để chăm sóc cô, hiện tại cô thực sự ăn ngon, ngủ yên, chồng là kinh nghiệm, lẽ sẽ giúp cô cảm thấy thoải mái hơn trong t.h.a.i kỳ...
Hơn nữa, quan trọng nhất là, bố chồng đều là lương thiện, kiếp cô bướng bỉnh như , hai vị cũng trách móc cô điều gì, chồng ngoài tính cả nể, dễ khác xúi giục, thì cũng gì khác, đảo hoang biệt lập với thế giới bên ngoài, cũng chẳng ai thể đến xúi giục.
Trong lúc bố chồng lấy từng món đồ trong bao tải dứa , Lâm Thanh Bình từng chút một gỡ rối những lý lẽ và cảm xúc, đó mới tâm trạng để xem bố chồng mang theo những gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-450-den-cham-soc-em.html.]
Tất cả đều là dưa muối và đồ chua do chính tay chồng . Đều là những món cô thích ăn nhất ngày .
"Những thứ dùng để kích thích khẩu vị." Mẹ chồng , "Ngoài , thằng Thành cháu thích ăn thịt gà, bắt theo mấy con, tiếc là thể mang theo nhiều hơn."
Lâm Thanh Bình , lắng bên ngoài sân, ngoài tiếng gà con "chip chip" quả nhiên còn cả tiếng gà mái.
Lâm Thanh Bình nghĩ đến cảnh hai vị lớn tuổi đường , vác xách đủ thứ, còn gánh theo một lồng gà sống, quả thực vất vả, mấy con gà đó thể sống sót đến bây giờ cũng là mạng lớn.
May mà thời đó tàu lửa màu xanh lá, thứ gì cũng thể chất lên , nếu để lên tàu cao tốc thì căn bản thể mang theo.
Lưu Phân vô cùng vui mừng, thậm chí còn : "Cháu xem mấy con gà mạng lớn ? Suốt đường cái xe ô tô to đùng đó, tàu thủy, từng con một say đến mức sùi bọt mép, mà giờ đến chỗ cháu, khỏe re, ngoài sân nhảy nhót tưng bừng . Ông già, mau ngoài cho gà ăn chút gì ."
Lưu Phân thậm chí còn kịp nghĩ đến chuyện xuống uống ngụm nước, "Bình Bình ăn cơm ? Mẹ bếp nấu cơm."
Nói bà thẳng bếp.
Lâm Thanh Bình thể gì hơn, thôi thì, thôi thì, đến thì cứ ở chung .
Không thể , con ai cũng một khẩu vị quê nhà.
Lâm Thanh Bình sống đến hai kiếp , khắp nơi đông tây, thứ gì từng nếm qua?
tình cảm quê hương trong tận xương tủy, trong bữa cơm do Lưu Phân nấu, càng trỗi dậy mãnh liệt.
Lưu Phân món bắp cải xào chua ngọt, gà xào dầu mè, thêm món thịt heo xào cay, và một đĩa củ cải muối do chính tay bà mang theo.
Lâm Thanh Bình dùng những món ăn ngon lành hết hai bát cơm.