Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 461: Anh ấy cái gì cũng biết

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:51:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nhưng, điều Lâm Thanh Bình ngờ tới chút nào, chính là Cố Quân Thành từ tìm một lọ ớt, đựng trong lọ sữa mạch nha, bịt kín mít, mở là hương thơm phức ngập trời.

Lâm Thanh Bình cảm thấy, thứ trong tay, hôm nay cho dù Cố Quân Thành bưng lên một chậu thức ăn cho lợn, cô cũng thể ăn ngon lành!

Dĩ nhiên, món ăn Cố Quân Thành nấu, vẫn hơn thức ăn cho lợn...

Hơn nữa, đúng là lòng tự , trong bữa ăn ngừng hỏi cô, "Có khó ăn ? Nuốt xuống ? Có ngon nên em mới ngừng ăn ớt ?"

Hỏi đến mức Lâm Thanh Bình cũng bật , chỉ lọ ớt , "Anh mà kiếm thứ ? Bây giờ em thích ăn nó, em thích?"

Trước đây cô thể ăn cay, nhưng nghiện cay, bây giờ ớt đúng là cứu mạng cô!

sự đổi , là đột nhiên xảy trong mấy ngày Cố Quân Thành rời , và ngày càng nghiêm trọng hơn.

"Là ." Anh , "Bà với , vợ bây giờ bám lấy hũ ớt chịu buông, chắc chắn là đang m.a.n.g t.h.a.i con gái."

Lâm Thanh Bình bật phì, cô thể tưởng tượng Lưu Phân câu với với giọng điệu thế nào , ngụ ý chính là Cố Quân Thành khuyên cô uống t.h.u.ố.c thôi!

Ăn cay đẻ con gái căn cứ khoa học , nhưng khi chán ăn, ăn một chút cay để khai vị bình thường ?

"Nhân tiện." Cô gắp một miếng dưa chuột đập dập, lăn miếng dưa vốn ớt trong bát ớt thêm một vòng nữa, "Anh chuyện như với bố , ?"

Họ cãi , cô thấy rõ ràng, những câu như "cứ coi như từng sinh thằng con " cũng hết .

"Em cần quản chuyện , tự chừng mực." Anh gắp cho cô một miếng cá, "Em thử ăn cá ?"

Vân Vũ

Không thể bữa nào cũng ăn gà, là vấn đề ăn nổi, nhà ai cũng ăn ăn một món giống !

Cố Quân Thành còn với cô, "Trong lòng vui, cứ thẳng với , cần vòng vo."

Đôi đũa Lâm Thanh Bình đang giơ giữa chừng lập tức dừng : Đây là ý gì ? Chẳng lẽ, cô đau bụng là giả vờ?

Anh quả nhiên , "Cho dù là bố em vui, em cũng cứ thẳng là , trái."

Thì , thực sự ...

"Anh... ?" Lâm Thanh Bình hiếm hoi cảm thấy ngại ngùng, còn một chút bối rối.

"Anh quen em lâu như , chuyện gì thể giấu ?" Anh xong, cúi đầu ăn, như thể chỉ thuận miệng .

Lâm Thanh Bình sững sờ tại chỗ.

Quen em lâu như ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-461-anh-ay-cai-gi-cung-biet.html.]

Câu , bao hàm ý nghĩa quá nhiều.

là ý quen hai đời ?

"Cố Quân Thành..." Cô thấp giọng gọi tên , trong giọng thoáng chút khàn khàn, nhưng, rốt cuộc vẫn mấy lời , giống như thủy triều, tiếng gọi khẽ , rút lui trở về.

"Ừm?" Anh ngẩng đầu cô, chờ đợi cô hết lời.

Lâm Thanh Bình khẽ, lắc đầu, tỏ ý gì.

"Em xem, thế đúng ?" Cố Quân Thành thấy cô ăn một miếng cá , gắp cho cô một miếng nữa.

Lâm Thanh Bình suy nghĩ một chút, , "Cố Quân Thành, hiểu , em đặc biệt ăn dâu tây."

"Dâu... dâu tây?" Cố Quân Thành sững , đây là thứ gì ?

Lâm Thanh Bình , "Em chỉ thôi."

Dâu tây lúc , đúng là vật cực kỳ hiếm, đại đa đừng thấy, lẽ cũng từng .

Cố Quân Thành gật đầu, thêm gì khác.

Buổi chiều, Cố Quân Thành , Lâm Thanh Bình ở nhà ngủ một giấc trưa, ngờ ngủ đặc biệt say, tỉnh dậy là hoàng hôn buông xuống, Cố Quân Thành cũng về .

tỉnh dậy còn mang chút mơ màng, chỉ thấy Cố Quân Thành xách một chiếc giỏ tre, bên trong đựng đầy một giỏ thứ gì đó màu đỏ.

"Có thứ ?" Anh đưa chiếc giỏ mặt cô.

Cô giật , hóa là trái phúc bồn tử!

"Anh mà kiếm thứ ? Mua cái ?" Đầu óc cô vẫn còn mụ mị, chỉ nhớ lúc bước , lưng là một bầu trời đỏ rực.

"Không em ăn dâu tây ? Vẫn tỉnh ngủ ?" Anh giơ tay, dường như véo mũi cô, nhưng rút tay về, "Có thứ ?"

Không .

trái phúc bồn t.ử cũng .

Hơn nữa, trái phúc bồn t.ử ở thời đại còn khó kiếm hơn cả dâu tây ?

"Rốt cuộn để kiếm ?"

 

Loading...