Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 5: Anh có tin lời đồn không?
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:30:16
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ thằng Đại Phệ dẫn cả một đoàn nhà đến nhà họ Cố gây sự, ngoài cổng gào thét ầm ĩ, "Lưu Phân! Mày lôi thằng tiểu t.ử nhà mày đây!"
Cô thấy tiếng chồng Lưu Phân đang cố hết sức bình tĩnh bước ngoài.
Lưu Phân vốn là lương thiện, bằng kiếp để mặc Lâm Thanh Bình gì thì . một như , thể địch một đám đàn bà lắm mồm?
Lâm Thanh Bình đành tạm thời gác chuyện của Chí Viễn , hai lời liền mở cửa bước . Phía , giọng nhỏ nhẹ của Chí Viễn vang lên: "Cô đừng…"
những lời đó Lâm Thanh Bình khép cánh cửa. Chuyện đ.á.n.h tất nhiên là ẩn tình, nhưng bây giờ lúc hỏi cặn kẽ, hãy đuổi đám .
Bên ngoài, ồn ào càng lúc càng dữ dội. Một đám phụ nữ vây quanh Lưu Phân, bảy miệng tám lời khiến bà chống đỡ nổi.
"Có bồi thường chút tiền là xong chuyện ? Gọi thằng nhãi đó đây!"
"Bắt nó xin ! Quỳ lạy chuộc tội!"
Lưu Phân vẫn đang cố gắng giữ hòa khí, "Đứa nhỏ , giờ nó đang tự kiểm điểm. Thành T.ử lát nữa về nhà sẽ dạy dỗ nó nghiêm khắc."
đối phương chịu, nhất quyết bắt Lý Chí Viễn .
Lâm Thanh Bân xông lên , đẩy mấy phụ nữ , kéo chồng khỏi đám đông, bảo vệ phía lưng, "Có chuyện gì cứ rõ ràng. Nếu là trách nhiệm của nhà chúng , chúng tuyệt đối trốn tránh. Mẹ cũng , nên bồi thường thì bồi thường, nên dạy dỗ thì dạy dỗ. Cùng là một thôn, ngẩng mặt thấy thì cúi mặt cũng thấy, bọn trẻ còn chơi với , cần gì đến mức căng thẳng như ?"
Mẹ Đại Phệ lập tức nhảy cẫng lên mắng, "Ai thèm chơi với đứa con hoang? Con nhà chúng trong sạch, chơi với loại con hoang cha …"
Đùng! Một tiếng vang giòn tan, Đại Phệ tát một cái mặt.
Người đ.á.n.h cô là Lâm Thanh Bình.
Lâm Thanh Bình vốn định chuyện trái, nhưng rõ ràng, bây giờ thể lý nữa.
Con hoang…
Kiếp , đây là từ mà Chí Viễn kỵ nhất. Kiếp , dù mới năm tuổi, nhưng nó thông minh sớm và nhạy cảm, ba chữ "con hoang" đối với một đứa trẻ sống nhờ như nó, là nỗi đau xé lòng!
Lâm Thanh Bình thẳng , khí thế lẫm liệt giống hệt Cố Quân Thành. Cô thậm chí còn bắt chước nheo mắt , quát giận, "Con hoang? Mẹ Đại Phệ, bà cho rõ! Cha của Chí Viễn nhà , hi sinh vì nước! T.ử vì đạo nghĩa! Ngày hôm nay các thể yên ở nhà cày cuốc, thể hết chuyện nhà sang chuyện nhà , chính là nhờ hàng ngàn hàng vạn những lính như cha Chí Viễn, sợ hi sinh, xem cái c.h.ế.t nhẹ tựa lông hồng, đang bảo vệ hòa bình! Đang bảo vệ cuộc sống của chúng ! Bà dám mắng Chí Viễn là con hoang? Bà xứng đáng với những chiến sĩ quên vì nghĩa ? Bà xứng đáng với những chiến sĩ vẫn đang ngày đêm bảo vệ Tổ quốc ? cho bà ! Chí Viễn nhà chúng con hoang! Nó là con của hùng! Tất cả chiến sĩ trong đại đội của Thành T.ử đều là cha nó! Tất cả các chị em quân nhân phu nhân, đều là nó!"
Những lời lẽ đầy chính nghĩa của Lâm Thanh Bình Đại Phệ khiếp sợ.
Nhà họ Cố thêm một đứa trẻ , xưa nay cũng rõ là con cháu liệt sĩ. Giờ Đại Phệ , dám mắng Chí Viễn nữa, nhưng cũng tức đến phát điên, hổ hóa giận, lập tức bùng nổ, "Cô là nó? Cô một cái đồ rách nát, xứng đáng gì con cháu liệt sĩ?"
Mẹ chồng Lưu Phân đến đó, sắc mặt biến đổi, túm chặt lấy Lâm Thanh Bình, giọng run run, cầu xin Đại Phệ, "Bà đừng nữa, xin bà, lát nữa sẽ đến tận nhà xin bà, bà đừng nữa, xin bà…"
Lâm Thanh Bình hai chữ "rách nát" cho chấn động, nhưng ý tứ lời , hình như chồng cũng chút gì đó?
Chỉ một tiếng hét vang lên từ phía , "Đừng xin ! Cháu !", một bóng hình nhỏ bé chắn mặt Lâm Thanh Bình và Lưu Phân.
Chí Viễn chạy …
Lâm Thanh Bình lôi Chí Viễn , ôm lòng, giữ chặt, đề phòng nó những đánh. thằng nhóc đang quá xúc động, gào thét: "Một một chịu! Có gan thì đ.á.n.h cháu ! Không bắt nạt bà!"
Còn cả: "Muốn g.i.ế.c c.h.é.m tùy ý! Lão t.ử tuyệt đối !"
Vân Vũ
Chỉ là, miệng thì gào thét dữ dội, khí khái hùng, nhưng trận "c.h.ế.t" ngay. Cố Quân Thành lúc nào về, nắm lấy cổ áo nhấc bổng Chí Viễn lên.
Thằng nhóc chân đạp loạn xạ , "Anh thả cháu xuống! Đồ hèn nhát! Anh hỏi xem bọn họ, bọn họ trong thôn đang vợ thế nào ! Anh bênh vực vợ ! Anh còn xứng đàn ông !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-5-anh-co-tin-loi-don-khong.html.]
Lâm Thanh Bình: ??? Vợ Cố Quân Thành? Là cô ư? Trong liên quan gì đến cô?
Cố Quân Thành ném Lý Chí Viễn một cái, ném thẳng trong nhà, hình cao lớn của chắn mặt Lâm Thanh Bình và Lưu Phân, cách ly đám phụ nữ gây rối phía .
"Mấy cũng nhà , đừng ngoài." Giọng trầm thấp của , mang theo sức mạnh xoa dịu lòng , xuyên thấu qua tiếng ồn ào của đám đông, nhẹ nhàng chạm màng nhĩ Lâm Thanh Bình.
Lâm Thanh Bình lắc đầu, "Không…" Cô Đại Phệ định gì, hai chữ "rách nát" , đối với một phụ nữ nông thôn, quá nặng nề, quá nặng nề…
"Vào nhà!" Cố Quân Thành nghiêm giọng hơn, là giọng điệu lệnh, ánh mắt cũng trở nên uy nghiêm.
Lâm Thanh Bình do dự, Cố Quân Thành nhíu mày, "Em cũng ném trong ?"
Lâm Thanh Bình: …
Rốt cuộc cô cũng nhà, Cố Quân Thành còn đóng cửa , Lâm Thanh Bình, chồng và Lý Chí Viễn đều nhốt ở trong.
Lý Chí Viễn trong nhà vẫn hướng ngoài hét, "Không xin ! Đều xin ! Ai còn dám bậy, cháu thấy một sẽ đ.á.n.h một !"
Hoàn khác với một đứa trẻ bình thường trầm lặng nhút nhát, như thể cởi trói phong ấn, con hổ dữ thả .
Bên ngoài cổng, Cố Quân Thành sừng sững, ánh mắt quét một vòng qua đám đông.
Cả đám tự chủ lùi về một bước.
Uy lực của Cố Quân Thành thực sự quá mạnh…
Đại Phệ cam tâm, ưỡn n.g.ự.c mắng chửi, "Thành Tử? Sao? Chạm đúng chỗ đau ? Định đ.á.n.h đàn bà ? Chuyện của vợ cho ?"
Trong thôn quy định bất thành văn, đàn bà với đ.á.n.h c.h.ử.i , đàn ông tham gia, nếu sẽ chỉ trích.
Đây cũng là lý do tại dù Cố Quân Thành ở nhà, bọn họ vẫn dám đến gây sự.
Những theo Đại Phệ vốn sợ, cũng sợ nữa, bảy miệng tám lời chế giễu.
" ! Nói thì ? Những gì lẽ nào sự thật? Lâm Thanh Bình vốn dĩ quan hệ với thằng Đậu Hà! Không còn trong trắng từ lâu !"
"Đậu Hà còn , n.g.ự.c Lâm Thanh Bình một cái nốt ruồi! Lâm Thanh Bình, cô dám lộ cho xem! Chứng minh !"
"Thành Tử! Anh đừng ỷ là quân nhân mà điều! Vợ dám chuyện rách nát, khác ?"
"Thành Tử! Vị giác đội sừng ngon ?"
Lâm Thanh Bình sững sờ.
Đậu Hà, chính là tên du thủ du thực trong thôn.
Sáng hôm qua, cô thèm quả rừng, lên núi hái chút. Không ngờ, gặp Đậu Hà, động chân động tay với cô, cô sợ chạy mất dép, ngã một cú, lăn thẳng từ sườn đồi xuống. May mà một cái cây chặn , thì cô lăn xuống tận chân đồi.
Trong cú ngã đó, khăn tay của cô rơi mất, lúc lăn xuống, lẽ áo cũng tốc lên.
Lúc đó cô để ý, ngờ, lan truyền lời đồn thất thiệt như …
Ở thời đại , trong những ngôi làng quê hẻo lánh, một phụ nữ dính tin đồn như , hậu quả thể tưởng tượng …