Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 506: Lựa Chọn

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:53:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật là đáng !

Lại còn lôi cả cô và Vệ Trung Hoa với ! Cố Quân Thành thì đang ngay bên cạnh kìa!

Cả Vệ Trung Hoa lẫn Hà Tiền Trình lúc đều sốt ruột, đến cả Tiền Bình bản cũng cảm thấy ngượng ngùng.

"Đừng, đừng bậy nữa !" Tiền Bình .

" bậy chỗ nào?" Tiền Hào gào lên, bộ mặt lộ vẻ chợt hiểu , "Thảo nào trong phòng tài vụ thêm một cô nhóc tóc hoe như thế ! Vệ Trung Hoa, ngươi dựa dẫm quan hệ, còn ngoại tình... á..."

Vân Vũ

Một câu hết, cằm nắm chặt, tiếp đó là một trận kêu la t.h.ả.m thiết.

Chỉ thấy Tiền Hào há mồm, ngậm nhưng thể nào ngậm nữa, thì lúc Cố Quân Thành nắm cằm trực tiếp trật khớp quai hàm.

Cũng thấy dùng sức gì cả...

Nhẹ nhàng dễ dàng như trật khớp quai hàm của Tiền Hào...

Tiền Hào đau thấy nhục nhã, gương mặt đỏ tím lên, chỉ tay cằm "a a a a" gào liên tục, vô cùng phẫn nộ, đặc biệt là xông đến mặt Hà Tiền Trình, trợn mắt méo miệng, dường như ép Hà Tiền Trình tay trả thù cho .

Tiền Bình vốn cũng thấy em trai hiểu nhầm quan hệ giữa Lâm Thanh Bình và Vệ Trung Hoa nên cho rằng em phá rối, lúc chỉ còn sự tức giận và xót xa: Sao thể tùy tiện tay khác thương chứ? Đây chính là trụ cột của nhà họ Tiền chúng !

Hơn nữa, Tiền Bình vốn ghét cả nhà Lâm Thanh Bình , chả trách đứa con trai vô giáo d.ụ.c như thế, cha nó chính là loại thô lỗ hung hãn !

cũng hướng về phía Hà Tiền Trình, giận đến nỗi ngũ quan đều méo mó, "Anh vẫn chịu ? Người bắt nạt đến tận cổ , chỉ thiếu nhảy lên đầu mà tiểu tiện nữa thôi! Anh vẫn chịu ?"

Tiền Hào: "A a a a, a a a a—"

Tiền Bình: "Hà Tiền Trình! Hôm nay nếu đ.á.n.h trả cho để trút giận, XX là đàn ông!"

Tiếng của hai chị em Tiền Bình tràn ngập cả gian sân xưởng, từ lúc nào, Thân Hải và Vương Bình An cũng đến, lúc thấy câu đó, cùng với Vệ Trung Hoa, hẹn mà cùng chắn mặt Cố Quân Thành, đồng thanh : "Ngươi dám!"

Cố Quân Thành gạt ba họ sang một bên, ánh mắt thẳng Hà Tiền Trình, "Các cứ để đến mà đánh! Hai chúng , cũng lâu lắm tỉ thí!"

Hà Tiền Trình Cố Quân Thành, bỗng nhiên đỏ hoe mắt, giọng cũng run run, "... dám?"

"Hà Tiền Trình, đồ hèn nhát! Ngươi đúng là đàn ông vô dụng!" Ngón tay trỏ của Tiền Bình chỉ thẳng Hà Tiền Trình, "Họ Hà! Hôm nay ngươi cho rõ ràng! Rốt cuộc ngươi chọn chọn lũ bạn bè bè lũ !"

Hà Tiền Trình đầu ngón tay mắt, ánh mắt trống rỗng.

Đối diện, Cố Quân Thành gương mặt lạnh lùng, bên cạnh , Vệ Trung Hoa ba thì mặt mũi đầy phẫn nộ.

"Được! Hà Tiền Trình! Ngươi hãy nhớ lấy! Từ hôm nay trở ! Chúng chia tay!" Tiền Bình tức giận nắm lấy tay em trai Tiền Hào, thẳng tiến ngoài nhà máy, khi quên buông một câu: Món nợ hôm nay, sẽ tìm các ngươi đòi !

Tiền Bình kéo Tiền Hào vội vã rời , Cố Quân Thành và Lâm Thanh Bình cũng trong xưởng, trong xưởng lúc nào cũng Vương Bình An trông coi, thấy hai họ xem xưởng, lập tức theo lên, đến cửa xưởng, Vương Bình An còn chào một kiểu, dường như chào đón lãnh đạo thanh tra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-506-lua-chon.html.]

Cố Quân Thành và Lâm Thanh Bình đều cảm thấy ấm lòng.

Cố Quân Thành nhớ những năm tháng sát cánh chiến đấu, nhiệt huyết và tình chân thật thuở . Còn Lâm Thanh Bình, hiểu , xúc động bởi khí , lẽ vì cô là quân nhân phụ, lẽ vì cô từng ở hải đảo, thấm nhuần phong thái quân đội, thấy tinh thần khí chất ăn sâu lòng họ những lính xuất ngũ, bản lay động lòng ...

Thân Hải và Vệ Trung Hoa, cùng với Trình Xưởng trưởng, cũng định theo Cố Quân Thành, nhất thời, bên ngoài xưởng còn ồn ào tranh cãi, chỉ còn một Hà Tiền Trình...

Trên đường xe đến bệnh viện, hai chị em Tiền Bình và Tiền Hào vẫn náo nhiệt.

Tiền Bình trách , "Sau em thể đừng hấp tấp như nữa ? Em thanh toán thể đợi chị đến ? Em cứng đầu với Lâm Thanh Bình gì? Em là ai ?"

Tiền Hào: A a a a! (Chẳng là tiểu tam của Vệ Trung Hoa ?)

Tiền Bình: "Em thôi ! Cô là Lâm Thanh Bình! Ông chủ thực sự nhà máy bánh ngọt , còn , cửa hàng đồ ngọt của chị Cố mở , cô cũng là chủ."

Tiền Hào lập tức há hốc miệng, một lúc lâu mới phản ứng , chỉ chỉ phía , chỉ chỉ Tiền Bình, "A a a. Chị... hừ... a a a a!"

"Hắn ?" Tiền Bình đắc ý, "Em cứ yên tâm ! Em đợi mà xem, cần đến tối, sẽ đuổi theo tìm chị! Chị đảm bảo sẽ khiến phục phục tắc tắc!"

Tiền Hào vỗ vỗ ngực, vẻ yên tâm, "A a a a." (Vậy chị thực sự chia tay với !)

"Chị ngốc đến ?" Tiền Bình liếc mắt một cái, "Khó khăn lắm mới bám để sống cuộc sống như bây giờ, thì, ngày , cảnh đón xe taxi, là cuộc sống chúng thể hưởng thụ? Cả nhà chúng còn trông cậy ! Làm chị thể chia tay với ?"

Tiền Hào giơ ngón tay cái khen chị gái.

Tiền Bình đắc ý lắc đầu ngoáy ngoáy, " mà, , cái vẻ nhút nhát đấy của , cũng chỉ chị chê! Phàm là thể tìm vợ, còn đến lượt chị? Yên tâm , , chị những thể nắm chắc trong lòng bàn tay, còn thể biến cửa hàng bánh ngọt thành của nhà chúng , cắt đứt với lũ nhà quê ngoại tỉnh đáng ghét !"

Tiền Hào xong, há mồm, trong mắt ánh lên hào quang.

Lâm Thanh Bình ở nhà máy cả nửa ngày mới về, Vệ Trung Hoa ba khi nhà Lâm Thanh Bình , tụ tập trong văn phòng chuyện lâu.

Họ cùng chiến đấu, cùng chịu khổ, cùng nghèo khó, cũng cùng sục sôi nhiệt huyết, ngờ rằng, những ngày tháng khổ cực vui vẻ, sát cánh vượt qua, đến bây giờ cuộc sống ngày càng hơn, xuất hiện mâu thuẫn.

Vệ Trung Hoa là nhanh nhạy, cũng là nhất trong ba , một hồi trầm lặng, hỏi họ, "Sáng nay các cũng thấy , đại ca Hà lựa chọn. Chúng thực đều , đại ca Hà từ đến nay đều hiểu vợ hòa hợp với chúng , nhưng luôn vẹn cả đôi đường, hiện tại xem , vẹn cả đôi đường là thể , các nghĩ xem, đại ca Hà sẽ chọn thế nào?"

"Còn thể chọn thế nào nữa? Lẽ nào tình chúng bao nhiêu năm, tình cảm bao nhiêu năm của Cố đoàn và đồng chí Lâm, bằng cái con đàn bà phá rối ?" Thân Hải một kích động, vết sẹo mặt càng thêm rõ rệt. Cũng vì vết sẹo , Tiền Bình đầu thấy hét lên, mỗi gặp đều là vẻ mặt chán ghét.

Tiền Bình ghét , cũng ưa Tiền Bình, nhưng cô Hà Tiền Trình xem trọng, dù thế nào cũng đều sẵn sàng nhịn, nhưng nhịn cũng giới hạn.

Vương Bình An cũng mặt mũi hiểu: Lẽ nào đại ca Hà chọn đàn bà đó ?

Vệ Trung Hoa thở dài, " cũng mong đại ca Hà chọn cô , nhưng, nếu như, vạn nhất nhỉ? Người thường ... hùng khó qua ải mỹ nhân..."

 

Loading...