Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 518: Như Đối Đầu Với Kẻ Địch

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:54:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám cưới của Thanh Vân cần hai tiểu hoa đồng, ý định là con trai nhà Vũ Thiên Bình và Chưởng Châu.

Cố Hữu Liên xong liền giật , "Chưởng Châu? Chưởng Châu còn !"

Cố Quân Thành thế liền vui, "Ai bảo nó ?"

Cố Hữu Liên: ???

Cố Hữu Liên nhíu mày , "Mấy ngày nay các đến, cũng từng thấy nó qua một bước nào! Chẳng lúc nào cũng là bế ?"

Cô nhíu mày Chưởng Châu đang đầu gối em trai, em trai cô từ lúc nào đến giờ từng đặt Chưởng Châu xuống một ?

Cố Quân Thành cũng nhíu chặt mày, "Đặt xuống , bẩn lắm!"

Vân Vũ

"Không ..." Cố Hữu Liên sửng sốt, "Chẳng lẽ còn thể bế cả đời thành? Chưởng Châu nhà , rốt cuộc cũng chứ! Chẳng lẽ cả đời dơ chân?"

Cố Quân Thành biểu cảm bất cần, "Để tính."

Chưởng Châu mới hơn một tuổi, thực Lâm Thanh Bình cũng chút lo lắng, "Còn quá nhỏ mà? Đi vững, cũng chỉ huy, e rằng đám cưới sẽ gây rối."

Nghe , Cố Quân Thành vui, "Chưởng Châu nhà thông minh như , giỏi giang như , thể gây rối gì chứ?"

Lâm Thanh Bình: ... Được, thích thì !

Thế là, tiểu Chưởng Châu vì bố nó dùng kế khích tướng, đành từ nhỏ tuổi gánh vác trọng trách tiểu hoa đồng.

Sau đó, gặp mặt Mai Lệ, Lâm Thanh Bình nhắc tới chuyện , than phiền về Cố Quân Thành.

Mai Lệ liếc Cố Quân Thành và Vũ Thiên Bình đang chuyện lầu, , "Có thể gây rối gì chứ? Chưởng Châu xinh xắn đáng yêu như , đám cưới vốn dĩ là một đạo phong cảnh , em yên tâm , hơn nữa, chẳng còn Thông Thông nhà chị ? Để nó dẫn theo . Chờ chút, chị gọi nó , chỉ chơi dại."

Mai Lệ bắt Vũ Tuệ Hằng đến, với nó, "Con gặp nhỉ, con nhớ dẫn chơi, cũng nắm tay , ?"

Vũ Tuệ Hằng hiện giờ là nam t.ử hán nhỏ của lớp mẫu giáo lớn , mới ở ngoài cùng một đám con trai trong sân chơi trò chiến đấu, giờ đột nhiên thấy một mềm mại mềm mại, giọng cũng nhỏ , bước cũng nhẹ nhàng, "Muội , nắm tay dẫn chơi."

Giơ bàn tay rửa xong của .

"Người đầy bụi đất bùn, lúc chị dẫn lên bắt nó rửa qua , quần áo cũng một bộ, thì thật sự thể cùng sạch sẽ gọn gàng chơi cùng!" Mai Lệ tới thấy đau đầu.

Chưởng Châu thực là một đứa bé thích , lúc ở đảo quen ai cũng tự nhiên, tiểu ca ca dẫn nó chơi, nó vui lắm, đưa bàn tay nhỏ trong tay tiểu ca ca, còn ỏn ẻn gọi một tiếng, "Ca ca."

Từ "ca ca" , nó quen nhất , ở nhà một ca ca mà, nó suốt ngày "ca ca, ca ca" gọi.

"Hề hề..." Vũ Tuệ Hằng gọi cũng ngại ngùng, từng nhỏ nhỏ xinh xắn như gọi nó là ca ca! Nhìn như , bảo nó rửa sạch tay quần áo mới đến quả nhiên lý do, sạch sẽ trắng trẻo bao!

Mai Lệ liền dạy nó, "Đợi đến ngày Vân thúc thúc và Lâm a di kết hôn, con cũng như dẫn theo , dạy nó bước tiếp theo như thế nào, ?"

Vũ Tuệ Hằng gật đầu, "Biết ! Muội , con tên là gì?"

"Châu Châu." Chưởng Châu là thể hiểu lời , đối thoại kiểu cũng quen .

"Thật , là châu của tiểu trân châu ?" Vũ Tuệ Hằng từng thấy chuỗi trân châu của , cảm thấy nhỏ trắng trẻo như thật sự giống trân châu.

Chưởng Châu thì trân châu là gì, dù cũng là ý khen ngợi, loạn xạ gật đầu.

"Vậy dẫn chơi nhé!" Vũ Tuệ Hằng lập tức thực hiện trách nhiệm của ca ca.

Không thể , quả thật là một ca ca xứng đáng!

Vũ Tuệ Hằng nắm tay Chưởng Châu, phối hợp với bước chân nhỏ nhắn của Chưởng Châu, chậm rãi, cùng lúc nãy ở trong sân chạy cuồng nhiệt khác hẳn.

Tuy nhiên, nó còn kịp đến cửa.

Bởi vì, bố nó và Cố Quân Thành .

Cố Quân Thành thấy, tiểu t.ử dám nắm tay bảo bối con gái của , lập tức bước lớn tiến lên , bế Chưởng Châu lên một cái.

Toàn bộ như đối đầu với kẻ địch...

Vũ Thiên Bình đều , "Không , đồng chí Lão Cố, con trai hồng thủy mãnh thú, đây là phản ứng gì ?"

Cố Quân Thành thèm đáp , chỉ với Lâm Thanh Bình, "Làm phiền quá lâu , chúng nên về thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-518-nhu-doi-dau-voi-ke-dich.html.]

Vũ Thiên Bình càng buồn , "Đừng, đến mức chứ? Phải ăn cơm mới về chứ?"

Chuyện ăn cơm, Lâm Thanh Bình , "Thật sự ăn , đám cưới em gái sắp đến, mấy ngày là đủ thứ việc."

Mai Lệ hiểu, cũng ép cô, đương nhiên, đối với cuộc so kè trẻ con của hai đàn ông là trạng thái thèm đáp , chỉ dậy, dắt con cùng tiễn Lâm Thanh Bình một nhà.

Hai bọn họ và Vũ Tuệ Hằng phía , Cố Quân Thành bế Chưởng Châu và Vũ Thiên Bình vẫn còn ở phía cãi .

"Lão Cố, chẳng lẽ bây giờ cũng thuận mắt ?"

" tại thuận mắt?"

Vũ Thiên Bình phá lên, "Tội đến mức liên lụy đến phụ mẫu chứ!"

Cố Quân Thành lạnh lùng , "Chính là phụ mẫu một bụng xa!"

" một bụng xa? Lúc bằng bồi bạn cũng là đồng ý mà!" Vũ Thiên Bình một mặt oan ức.

"Lúc nào đồng ý? đồng ý! Bây giờ là thời đại mới, đính cái gì bằng bồi bạn!"

"Đồng chí Lão Cố..."

"Đừng gọi nữa, gọi vỡ cổ họng cũng vô dụng!"

Vũ Thiên Bình: ...

Vũ Thiên Bình thằng con chỉ chơi đất của , bắt đầu lo lắng, cũng lớn lên , thằng con ngốc vẫn chỉ chơi đất đào "chiến hào" ? Con trai! Làm cha xem thể giúp con , con tự lớn lên cố gắng nhé!

Mai Lệ thoáng thấy một ít đối thoại của bọn họ, nhịn với Lâm Thanh Bình, "Lão Cố nhà các thật ý tứ, , bất cứ tiểu t.ử nhà ai, đều thể đến gần trong ba mét bên cạnh Chưởng Châu, tiểu t.ử nào cũng thuận mắt chứ?"

"Đừng nhắc nữa!" Lâm Thanh Bình tới đều cảm thấy hổ, con cái mới bao nhiêu tuổi! Chả hiểu cái gì!

Một nhà trở về nhà, bữa tối là cùng Thanh Vân và Vân Kỳ ăn, tiểu phục hoa đồng của Chưởng Châu đưa đến, Thanh Vân mang theo - váy xòe và giày da nhỏ đính kim cương, còn một đỉnh vương miện nhỏ.

Trời ạ, cái quá phù hợp với thẩm mỹ của Chưởng Châu , về đến nhà thấy, lập tức giơ tay chân nhỏ đòi mặc.

May mà nhiệm vụ tiểu hoa đồng định xuống , thì, chỉ vì bộ quần áo , Chưởng Châu mặc đều - tiểu gia hỏa liền thích loại váy xòe lộng lẫy tiên khí phiêu phiêu , và tất cả đồ trang sức lấp lánh.

Sau khi thử mặc, khuyên bảo đủ đường, bộ quần áo mặc trong đám cưới của Nhị di, khô cả nước miếng, mới khiến Chưởng Châu đồng ý cởi quần áo , thì, là mặc ngủ ...

Lâm Thanh Bình thuyết phục xong Chưởng Châu, một nữa cảm thấy đau đầu, mắt tối sầm.

Cô đưa Chưởng Châu giao cho Cố Quân Thành, tự tắm, kết quả, trong phòng tắm mới mở nước, mắt cô tối sầm, liền ngất xỉu ngã xuống đất.

Tỉnh dậy lúc thấy ướt sũng, nước nóng trong vòi sen vẫn còn chảy.

Cô suy nghĩ, hẳn là ngất xỉu bao lâu, nếu , Cố Quân Thành tìm đến .

Cô vội vã tắm rửa, chỉ cảm thấy trong đầu trầm trầm, đầu nặng đến mức dường như cổ cũng chịu nổi.

Cố Quân Thành còn đang dẫn Chưởng Châu chơi lầu, khẽ hát nhạc, dáng vẻ của Chưởng Châu trông vẻ ngủ .

Lâm Thanh Bình liền , chỉ một cử chỉ với Cố Quân Thành - cô ngủ .

Cố Quân Thành hát nhạc gật đầu.

Từ đầu cầu thang trong phòng, đoạn đường ngắn ngủi như , cô cũng chút khó khăn - đầu chóng mặt, trần nhà đang xoay tròn, nôn mửa, khi xuống, cảm giác chóng mặt vẫn tiêu tan, chỉ là, theo dần chìm giấc ngủ, tất cả đều tri giác.

Hôm , cô một bàn tay nhỏ mềm mại đ.á.n.h thức, trong thở, là hương sữa ngọt ngào.

Trong khoảnh khắc mở mắt, thấy khuôn mặt nhỏ hồng hào mắt, một loại cảm động buồn vui.

thể gặp vấn đề , nhưng, đám cưới Thanh Vân sắp đến, đợi đám cưới qua tính .

"Mẹ." Chưởng Châu gọi cô, ngón tay mũm mĩm chỉ ngoài phòng, "Ba ba, ăn."

Gọi cô xuống ăn sáng đó!

"Được, liền dậy." Ngủ một giấc, dường như hồi phục .

 

Loading...