Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 525: Cô Ấy Là Ai
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:54:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6faOPXua5A
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thanh Vân hơn một tiếng đồng hồ mới trở về.
Lúc trở về thì nhà đều mặt, đang ở phòng khách cùng chơi với Chưởng Châu, Lâm Thanh Bình liền hỏi gì, Thanh Vân cũng gì khác lạ.
Mãi đến buổi trưa, Chưởng Châu ngủ trưa, Thanh Vân cũng về phòng ngủ cùng Lâm Thanh Bình, cô mới hỏi: "Có chuyện gì ?"
Thanh Vân đỡ cô xuống, : "Chị dâu , vẫn chịu thật thà!"
"Thế nào?" Lâm Thanh Bình nhíu mày.
"Hai bố căn bản về quê, sắp xếp hai ở chỗ khác đấy, thuê một căn nhà, đó dỗ chị đưa về ." Thanh Vân kể , vẫn còn vẻ giận dữ, khuyên cô, " em nghĩ chị cũng cần lo lắng chuyện , dù , ít nhất cũng sắp xếp họ ở trong nhà, cũng đưa họ đến mặt chị, chị cứ kệ , chị sống cuộc đời , dưỡng cho thể khỏe mạnh thì quan trọng hơn tất cả."
Là như ?
Lâm Thanh Bình gì.
"Hơn nữa, dù đó cũng là bố , quản bố , cũng lý, chị , chúng đừng quan tâm mấy chuyện nhàn rỗi nữa!" Thanh Vân đắp chăn cho cô, nhỏ với cô.
Lâm Thanh Bình gật đầu, hỏi cô: "Em thấy , thấy em ?"
"Không." Thanh Vân , "Em trốn kỹ lắm, chỉ thấy bố chuyện với thôi."
Tuy nhiên, thái độ của Thanh Vân chuyển biến một trăm tám mươi độ.
Cố Quân Thành về nhà hai tiếng đó.
Lúc , ngủ trưa dậy , Cố Hữu Liên rửa nho, bổ dưa hấu, cả nhà đang ở phòng khách tầng chuyện.
Anh liền như bước , giống như , mặt mang theo vẻ mệt mỏi.
"Ba ba!" Chưởng Châu chu môi, lớn tiếng gọi , "Châu Châu, nhớ, ba ba! Không, về nhà!"
Cố Quân Thành , "Ba ba bây giờ về nhà ? Ba ba bế nhé?"
Anh bước tới.
Chưởng Châu vốn đang Thanh Vân bông cho uống nước dưa hấu, Thanh Vân đối với Chưởng Châu vô cùng kiên nhẫn, mà lúc nào cũng ôn nhu nhoẻn miệng , nỡ để Chưởng Châu chịu một chút oan ức nào, mặt Chưởng Châu, ngay cả chuyện cũng từng cao giọng.
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc Cố Quân Thành đưa tay , Thanh Vân ôm Chưởng Châu buông, sắc mặt cũng trở nên lắm: "Chị dâu là rửa tay quần áo , bên ngoài bẩn."
Cố Quân Thành chút ngượng ngùng, hai tay cứng đờ ở đó, liếc Thanh Vân một cái, cuối cùng, thu tay , phòng tắm.
Mọi trong phòng khách đều cảm thấy câu của Thanh Vân chút đột ngột, ít nhất, đây Thanh Vân từng thái độ khách khí rõ ràng như với Cố Quân Thành.
Cố Hữu Liên và Chí Viễn đều lên tiếng, chỉ Chưởng Châu nghi vấn: "Dì dì, ba ba, bẩn."
Lông mày nhỏ nhắn của cô bé còn nhíu , tuổi còn nhỏ 'bẩn' là một từ .
Thanh Vân liền giải thích với cô bé: "Dì ba ba bẩn, là bên ngoài bẩn, bên ngoài nhiều bụi bặm, còn vi khuẩn, từ bên ngoài về tập thành thói quen rửa tay quần áo đó!"
Chưởng Châu dường như hiểu dường như , lông mày nhỏ vẫn nhíu, gật đầu nhè nhẹ, còn bàn tay : "Châu Châu, ở nhà, bẩn."
", chúng ở nhà đều sạch sẽ tinh tươm, dính thứ gì bẩn cả." Thanh Vân tựa như vô ý một câu, nhưng Cố Hữu Liên và Chí Viễn đều giật ngẩng đầu cô.
Thanh Vân ngược tự nhiên, như chuyện gì, tiếp tục bông cho Chưởng Châu uống nước dưa hấu, lúc Cố Quân Thành từ phòng tắm rửa tay, rửa mặt xong bước , chắc cũng thấy câu chứ?
Thế thì ?
Thanh Vân thầm lạnh nhạt hừ một tiếng, cô chính là cho đó!
Cố Quân Thành gì, cúi đầu ngang qua mặt họ, quần áo.
Sau khi một bộ quần áo sạch sẽ xuống , Chưởng Châu kịp chờ để ba bế .
Dù trong lòng Thanh Vân thế nào, cũng chỉ thể đưa Chưởng Châu .
Chưởng Châu lòng ba, đặc biệt vui mừng, cho ba ăn nho, còn hôn chụt một cái lên mặt ba, Thanh Vân thấy trong lòng vô cùng khó chịu, dậy lên lầu.
"Thanh Vân, em đó?" Lâm Thanh Bình gọi cô hỏi.
"Em lên phòng, đơn xin việc cần , em xong sẽ xuống ngay." Thanh Vân chịu nổi nữa , cô sợ, nếu ở , đối diện với Cố Quân Thành, cô sẽ trở nên nóng nảy.
"Vậy em , đừng để lỡ chuyện chính." Lâm Thanh Bình vội .
Thanh Vân từ nước ngoài về, vẫn sắp xếp công việc, ý của nhà họ Vân là sắp xếp cho cô một công việc ở bộ phận phù hợp chuyên môn là , Thanh Vân định tự một đơn xin việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-525-co-ay-la-ai.html.]
Chỉ là, Lâm Thanh Bình đang nghi hoặc, Thanh Vân cũng chuyện giấu cô ?
Cảm giác thực sự chút nào, nhưng cô biểu hiện , chỉ tiếp tục trò chuyện vui vẻ với Cố Hữu Liên.
Cô tin rằng, cô nhiều như , nếu thực sự chuyện giấu cô, chắc chắn là sự lừa dối ác ý, nhất định lý do thể hoặc , thể đều vì bệnh tình của cô mà hẹn mà cùng cho cô những lời dối thiện ý.
từ ngày hôm đó, Cố Quân Thành ngoài nữa, mỗi ngày đều là cuộc sống như , ba bữa cơm một ngày, chợ nấu ăn, chăm con, ở bên Lâm Thanh Bình.
Chỉ là thái độ của Thanh Vân đối với vẫn , mà Lâm Thanh Bình nghĩ, Thanh Vân rốt cuộc cũng mới cưới Vân Kỳ, gì đạo lý vợ chồng sống riêng?
Dù Vân Kỳ gì, còn thường xuyên đến thăm cô, nhưng cô là chị gái thể chuyện như , nên cứng rắn đuổi Thanh Vân về nhà.
Thanh Vân tình nguyện, nhưng cãi cô, chỉ đổi thành mỗi ngày về nhà ngủ, ban ngày vẫn đến bên cô.
Hôm đó là sinh nhật Tiểu Viên, khi Tiểu Mạch đến nhà, nhắc với Chí Viễn chuyện , Tiểu Viên mời cùng công viên chơi.
Chí Viễn lắc đầu, tỏ ý .
Mẹ đang bệnh, tâm trạng ngoài chơi.
Lâm Thanh Bình thấy, đồng ý, bảo Tiểu Mạch mau kéo Chí Viễn ngoài cùng chơi: "Đời khó bạn bè đồng chí hướng, các con thiết từ mẫu giáo, nhưng bạn bè cũng cần giao du, càng giao du càng thiết, con với Tiểu Mạch khác, Tiểu Mạch thường trú ở thủ đô, thiếu một , con khó khăn lắm mới gặp một , mà , lát nữa về đảo , lâu gặp ."
Có lẽ câu " lát nữa về đảo" chạm lòng Chí Viễn, chút xúc động, khoé mắt thậm chí đỏ.
Lâm Thanh Bình tiếp tục : "Mẹ bệnh cũng chuyện gấp gáp gì, con cũng bác sĩ, con ngoài một chuyến, còn nữa?"
Khuyên vài , mới khuyên Chí Viễn ngoài chơi.
Chưởng Châu thấy ngoài, sốt ruột, cũng ngoài chơi, Lâm Thanh Bình liền bảo tất cả đều , Cố Quân Thành cũng theo, dẫn Chưởng Châu cùng chơi với các chị.
Thế là, ngôi nhà náo nhiệt ồn ào bỗng chốc trở nên lạnh lẽo.
Cố Hữu Liên buổi chiều sẽ cửa hàng một chuyến, trong nhà chỉ còn Thanh Vân và Lâm Thanh Bình.
"Chị, là chúng cũng ngoài hít thở khí , chị ngày nào cũng ở nhà, ngoài dạo, hít thở khí trong lành?" Thanh Vân đề nghị.
Lâm Thanh Bình nghĩ một chút, trong lòng nảy sinh một vài tình cảm khó tả.
Bảy năm , cô dắt theo cả nhà từ quê nhà lên thủ đô học, ở đây lưu nhiều dấu chân, cũng nhiều nhiều ký ức.
Vân Vũ
Con , ở giữa lúc sống c.h.ế.t, dễ nhớ quá khứ.
Lâm Thanh Bình lúc chút hoài niệm thời gian mới đến thủ đô, đó là sự khởi đầu thực sự của kiếp giữa cô và Cố Quân Thành.
"Đi thôi." Cô đột nhiên hứng thú, những nơi cô qua trong bốn năm đại học, xem một nữa.
Trước tiên, họ đến cửa hàng bách hóa của Vũ Thiên Kiều.
Bây giờ cô chỉ là tinh lực đủ, bộ cũng chậm, nhưng Thanh Vân cùng, ngoài thì xe, thẳng đến cửa hàng, vẫn vấn đề gì.
"Chị , xem quần áo, xem quần áo của Trưởng xưởng Hồ bây giờ thế nào, mệt thì đến cửa hàng của Thiên Kiều ăn đồ ngọt." Cô chính thức rút khỏi xưởng may , , Tiểu Cầm trong thời gian học đại học nhà máy mời nhà thiết kế, Tiểu Cầm chính quy nhất định năng lực mạnh hơn cô.
Họ thuận lợi tìm quầy của xưởng may, từng cái từng cái thưởng thức quần áo trong cửa hàng.
Quần áo nữ trong cửa hàng vẻ rời rạc, cảm giác hai phong cách, một phong cách thời trang mắt, tràn đầy sức sống xu hướng, thiết kế của phong cách còn dường như vẫn dừng ở vài năm .
"Bộ , chị, chị thử ." Thanh Vân cầm lên một bộ, "Chị mặc , xinh mới..."
Thanh Vân đến đây nghẹn , dám mặt chị, cô hối hận vì miệng quá nhanh, từ "xinh " , tổn thương lòng chị , tóc của chị...
Lâm Thanh Bình thấy cô như , ngược , "Em giúp chị, chị thử? Bộ là do Tiểu Cầm thiết kế , Tiểu Cầm bây giờ tiến bộ , chỉ là, mỗi chúng đến thủ đô đều là kỳ nghỉ hè, mỗi đều gặp cô ."
Dù Lâm Thanh Bình thoải mái, trong lòng Thanh Vân vẫn lo lắng, Lâm Thanh Bình kéo tay, thử quần áo.
Chưa bắt đầu thử, Thanh Vân cởi cúc áo cho Lâm Thanh Bình, liền thấy bên ngoài truyền đến giọng quen thuộc.
"Lan Hương, cô đến xem, bộ quần áo ." Thậm chí là giọng của Lưu Phân.
"Bác gái, bộ quần áo ... đắt chứ?" Giọng cô gái trẻ mềm mại dịu dàng.
"Phải tiết kiệm thì tiết kiệm, chi thì chi! cô là đứa trẻ tiết kiệm , nhưng, chuyện ăn mặc thì thể tiết kiệm." Lưu Phân , "Cô , con dâu chưng diện bản lắm, cô , cũng học cách chưng diện chưng diện, Thành T.ử thấy sẽ vui!"