Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 527: Vì bản thân mà sống
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:54:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tóc nhiều quá...
Câu dường như nhắm thẳng Lâm Thanh Bình .
Lâm Thanh Bình hình chao đảo, mắt mái tóc của Lan Hương bóng mượt, quả thật đen dày.
Còn bây giờ cô , tóc, đội một cái mũ...
Thanh Vân thấy, tức giận mỉa mai, "Phải đấy, e rằng chẳng những tóc nhiều, mà còn tâm tình nhiều, chẳng những câu quần áo, mà còn câu luôn yêu của khác nữa đây!"
"Em... em gì ?" Lan Hương ấm ức, c.ắ.n môi, "Ai câu yêu của ?"
Thanh Vân lạnh, " ai ? là ' ', ai hỏi cô ? Hay là cô tự thấy ? Hay cô cũng là câu yêu của khác?"
"... !" Lan Hương mắt đỏ hoe, nước mắt sắp rơi xuống, "Các ... các bắt nạt , bắt nạt là nông thôn đến ? ... mua quần áo nữa... trả... trả cho cô..."
Cô ném áo cho nhân viên, mắt ngân ngấn nước nhân viên, dường như hy vọng nhân viên sẽ công bằng cho . Cô mua nữa, đều là do hai hại đấy, nhân viên chẳng lẽ giúp cô vài câu ?
Thanh Vân thấy, ý mỉa mai càng đậm, "Cô là ai? Chúng quen cô mà bắt nạt cô?"
"... là..." Lan Hương cuối cùng cũng thể là ai, lẽ nào cô là Thẩm Thẩm tìm đến chuẩn thế Lâm Thanh Bình để cưới Thành T.ử ca ?
Không thể thốt là ai, nhưng tuôn hai dòng nước mắt, trong nỗi hổ và phẫn uất, đầu bỏ chạy.
Thanh Vân theo bóng lưng Lan Hương chạy xa, hừ lạnh vài tiếng, đỡ Lâm Thanh Bình .
Lâm Thanh Bình cũng còn tâm trạng dạo cửa hàng nữa, cùng Thanh Vân ngoài, đổi chỗ khác dạo.
"Chị, chị còn nhớ ? Lần đầu tiên chúng đến thủ đô, chị dẫn chúng ăn vịt ." Thanh Vân đổi chủ đề, với cô.
Lâm Thanh Bình , "Em ăn vịt ?"
"Ừ! Đi thôi, em về lâu mà vẫn bên đó, chúng dạo , dù là ăn vịt ăn chút đồ ăn vặt, em đều thích." Thực , chỉ là hy vọng chị gái đừng vì những chuyện phiền não mà buồn phiền thôi...
"Được." Lâm Thanh Bình đồng ý. Thực cô cũng quá , chỉ là để cho em gái yên lòng thôi.
Thanh Vân rốt cuộc vẫn lời an ủi, "Chị, hãy hứa với em, chúng nhất quyết đừng vì đáng mà đau lòng, ? Càng đừng tự bỏ rơi , như thế chẳng để kẻ tiểu nhân đắc ý ? Vừa hợp ý chúng nó đó! Chị nghĩ đến Chưởng Châu, nghĩ đến Chí Viễn, nghĩ đến em, chúng mới là những thiết nhất với chị, chị hãy chữa bệnh cho , cả nhà chúng vui vẻ bên , chị nhiều tiền như , hai đứa trẻ ngoan ngoãn, nhiều bạn như Thiên Kiều tỷ, ngày hưởng phúc còn dài lắm! Còn về đàn ông, chị thấy chiếc xe buýt ? Kìa, nó chạy mất , nhưng ? Năm phút chuyến tiếp theo tới!"
Lâm Thanh Bình là từng sống qua một đời, lẽ nào hiểu những đạo lý ? Đàn ông giống như taxi, chiếc , chiếc khác đến.
Chỉ là, cô ngờ, Thanh Vân suy nghĩ thoáng đạt như , so với Thanh Vân kiếp đơn giản là hai khác ...
Lúc , cô cảm thấy vui vì Thanh Vân, "Vậy thì ? Em với Vân Kỳ cũng nghĩ như ?"
"Đương nhiên! Anh với em, em với , mà phụ em, xin , cuốn xéo ngay !" Trên nét mặt Thanh Vân là kiên định, "Chị, là chị dạy em, con , vì bản mà sống."
Lâm Thanh Bình mỉm , gật đầu.
"Vì , hứa với em, chị, hãy vì bản mà sống!" Thanh Vân sợ cô kiên quyết, nhấn mạnh thêm nữa.
"Chị ." Tâm trạng Lâm Thanh Bình vì lời của Thanh Vân mà vui vẻ lên, cô cũng vì bản mà sống, chỉ là, phận chắc để cô sống tiếp thôi...
mà, cô , tất cả những yêu thương cô đều hy vọng cô sống vui vẻ, thì cô, cứ vui vẻ ...
Hai chị em ở ngoài vui vẻ ăn một bữa, Lâm Thanh Bình rốt cuộc tinh lực hạn, Thanh Vân liền dẫn cô về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-527-vi-ban-than-ma-song.html.]
Về đến nhà, ba bọn họ dự sinh nhật Tiểu Viên vẫn về, Lâm Thanh Bình liền Thanh Vân đỡ vệ sinh cá nhân, về phòng ngủ nghỉ ngơi.
Thanh Vân vốn nghĩ, ở trong căn nhà mà cùng Cố Quân Thành chung một chỗ thật ngột ngạt! Cô đón chị gái về nhà ở, thì, ở căn nhà bên cạnh của cô cũng , nhưng Lâm Thanh Bình đồng ý.
Thanh Vân nghĩ một chút, cũng , rõ ràng đây là nhà của chị , nhường cho Cố Quân Thành ở?
Cô khuyên nữa, chỉ là tự dọn về căn nhà bên cạnh, tiện chăm sóc Thanh Bình, cô còn ở hẳn nhà Thanh Bình đây, nhưng Thanh Bình cho. Để Thanh Bình đuổi cô về nhà bên nhà họ Vân nữa, cô gọi cả Vân Kỳ đến đây ở luôn.
Cố Quân Thành bọn họ ăn tối xong mới về, về là thẳng lên lầu xem Lâm Thanh Bình.
Chí Viễn chạy , thấy vẫn khỏe đang dựa giường sách, thở phào nhẹ nhõm, còn khuyên bà, "Mẹ, ít sách thôi, nghỉ ngơi nhiều một chút ?"
Chí Viễn lo bà đau đầu.
Lâm Thanh Bình , "Không , ngủ lâu mới đau đầu, sách còn thể điều tiết một chút, hôm nay chơi vui ? Sinh nhật Tiểu Viên náo nhiệt ?"
"Ừ, vẫn là bọn con đây chơi với , chỉ là thêm em gái." Chí Viễn .
Chưởng Châu từ trong lòng bố chạy xuống đất, báo cáo với , "Mẹ! Thuyền! Vui! Anh trai, nhiều lắm!"
Chèo thuyền vui, nhiều trai lắm.
Lâm Thanh Bình mỉm , lau mồ hôi trán con gái, "Chưởng Châu chèo thuyền ?"
"Biết! Như thế , như thế !" Chưởng Châu còn động tác chèo thuyền cho xem.
Lâm Thanh Bình , trong lòng chua xót mềm yếu.
Đứa con gái đáng yêu như , khiến cô nỡ rời bỏ?
"Đừng quậy nữa, để nghỉ ngơi, các con xuống tự chơi ." Cố Quân Thành bế Chưởng Châu lên, dẫn xuống lầu.
Chí Viễn và Chưởng Châu ở phòng khách chơi trò nhận chữ, Cố Quân Thành tự lên lầu, trở về phòng, mặt cô.
Lâm Thanh Bình mái tóc mai ẩm ướt rửa sạch và khuôn mặt , bên tai vang lên câu của Lan Hương "Thành T.ử ca đối với còn ".
Phải, đối với khác thực sự .
Lưu Phân chẳng cũng ? Là chiều vợ nhất.
Vì , thực chỉ là chiều vợ, đối với vợ , còn vợ là ai, lẽ cũng quan trọng lắm.
Ví dụ, khi cô , chắc chắn sẽ cưới , cưới một khác, vẫn sẽ đối với phụ nữ khác .
Còn trong lòng rốt cuộc yêu ai thích ai, yêu ai nhiều hơn, thì chứ? Mãi cho đến bây giờ, cũng từng qua thích cô Lâm Thanh Bình mà...
Đột nhiên nhớ đến sự cưng chiều và dịu dàng của với Chưởng Châu, điều mà cô từng nghi ngờ, dường như đột nhiên tìm thấy câu trả lời...
Cố Quân Thành xuống bên cạnh cô, mỉm với cô, "Nhìn như gì? Trên mặt gì ?"
Không, mặt gì, nhưng cô vẫn chằm chằm , cho đến khi cô cuối cùng thốt một câu, "Cố Quân Thành, là, chúng ly hôn ?"
Vân Vũ