Trên giường bệnh, Lưu Phân đó, mới phẫu thuật vài ngày.
Bên cạnh giường bệnh, Cố Hữu Liên đang .
Dạo gần đây, thời gian Cố Hữu Liên đến bên cạnh Lâm Thanh Bình cũng ít , chính là vì lý do - đẻ cô cũng phẫu thuật.
Mặc dù với , cô nghìn vạn điều hài lòng, nhưng rốt cuộc vẫn là , vẫn chính chăm sóc.
Nhìn thấy Cố Quân Thành bước , Lưu Phân liền chút e dè.
"Hôm nay thế nào?" Cố Quân Thành hỏi Cố Hữu Liên.
Vân Vũ
"Tạm , bác sĩ phục hồi khá ." Cố Hữu Liên đang khuấy một cốc sữa bột, chuẩn cho Lưu Phân uống.
Vừa nãy Lưu Phân còn đang , chê vị sữa bột ngon bằng mạch nha tinh, Cố Quân Thành đến, bà cũng dám nữa, hộp sữa bột chính là Cố Quân Thành mua cho bà .
Lưu Phân thấy Cố Quân Thành cũng chuyện với , trong lòng ngột ngạt lắm, chủ động tìm chuyện để với , "Bố thế nào?"
"Rất khỏe!" Cố Hữu Liên Cố Quân Thành trả lời.
Lưu Phân bắt chuyện, thấy Cố Quân Thành vẫn lạnh lùng mặt mày, nỗi uất ức trong lòng trào dâng, "Mẹ dù cũng là mổ một nhát, con cứ đối với như thế , lát nữa bảo với bố con..."
Lưu Phân nghĩ nghĩ, hình như dù bảo với bố , cũng chẳng tác dụng gì, đứa con trai , vì rời nhà quá sớm, căn bản coi lời hai vợ chồng già họ .
Cảnh tượng năm xưa mạnh mẽ đuổi khỏi đảo còn như in trong mắt, lúc đó trở về thôn, ai cũng hỏi bà , chăm sóc con dâu, về nhà ? Sau đến việc trông cháu cũng phần của hai vợ chồng già họ, trong thôn lưng đều chỉ trỏ bàn tán...
Phải , con dâu m.a.n.g t.h.a.i sinh con, ở trong thôn họ, nếu chồng đến, là cho c.h.ế.t!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-540-vi-anh-ma-lo.html.]
Bà còn cách nào nữa? Chỉ thể con trai con dâu hiếu thảo, sợ bà vất vả, để bà về nhà hưởng phúc.
Chỉ là lời , mấy tin?
Hiện nay, bà cũng là mổ một nhát ở bụng , đứa con trai , vẫn tha thứ cho bà ?
Cái thời đại , đặc biệt là ở quê hương nông thôn họ, m.ổ x.ẻ là chuyện nghiêm trọng nghiêm trọng , so với mất mạng cũng chẳng kém là bao.
Lưu Phân càng nghĩ càng buồn, nhất thời nước mắt lưng tròng.
Cố Hữu Liên bà , "Chuyện bà đó, bà cũng là mổ một nhát, bà chỉ là bệnh nhỏ, mổ một nhát ở bụng, còn Thanh Bình thì mổ đầu, bà đối xử với cô như thế nào?"
Lưu Phân mí mắt rủ xuống, "Đây, chẳng là vì bệnh của cô mắt thấy là khỏi , mới tìm cho em con một ? Thêm Chí Viễn, em con cũng tính là hai đứa con, nếu hiền lành, con cái đáng thương bao?"
Bà vẫn mang vẻ mặt vì Cố Quân Thành mà lo nghĩ, cảm thấy coi Chí Viễn như con trai Cố Quân Thành, hơn nữa, mặc dù bà càng hy vọng Cố Quân Thành một đứa con trai, nhưng Châu Châu là cháu gái bà , bây giờ sinh , bà cũng thích, bà một lòng vì nhà họ Cố, vì con trai mà lo nghĩ, ai cũng trách bà?
Cố Quân Thành thấy lời , lông mày nhíu , trông như sắp nổi giận, Cố Hữu Liên túm chặt áo , ngăn mở miệng.
"Bà đừng nữa ? Phẫu thuật thì hãy nghỉ ngơi cho !" Cố Hữu Liên với .
Lưu Phân , cảm thấy lúc , đứa con trai càng thêm lời bà nữa, vì tay còn đang cắm kim truyền dịch, túm lấy ống quần Cố Quân Thành, "Thành , với con một chuyện."
"Bà vẫn là đừng ." Cố Quân Thành mặt lạnh như tiền, mang vẻ "con bà lời ".
Lưu Phân , càng thêm sốt ruột, nắm chặt buông.