Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 564: Cảm giác khi bạc đầu răng long là gì?

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:55:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khoảnh khắc Cố Quân Thành đưa tay , trong lòng chút bồn chồn.

Kể từ khi xuất viện đến nay, quan hệ giữa và Lâm Thanh Bình bỗng chốc rơi một trạng thái xa lạ.

Đột nhiên trở nên phẳng lặng, phẳng lặng như nước lã , mâu thuẫn kịch liệt, xung đột, nhưng cũng chẳng bao nhiêu nhiệt tình.

trở nên yên lặng mặt .

Mỗi ngày hầu như chẳng mấy lời để với , hỏi, cô mới trả lời, cũng là giọng điệu nhàn nhạt, buồn vui, giận hờn.

Anh từng nghĩ, vì cô phẫu thuật xong, sức khỏe hồi phục?

khi đối diện với Chưởng Châu, Chí Viễn và những khác, cô đều , vui vẻ.

Vậy thì , cô chỉ riêng đối với là như .

Rốt cuộc vẫn là do đủ .

Vì thế, mặt cô, cũng trở nên cẩn thận từng li từng tí, sợ quá mức xâm phạm, cô sẽ càng thêm tức giận.

Hôm nay, lẽ là ảnh hưởng bởi khí vui vẻ của lũ trẻ trong tiệm KFC, đặc biệt, hầu hết đều là cả nhà cả nhà tới, sự hòa thuận vui vẻ của những gia đình khác lay động , nên, vài vật lộn, cuối cùng vẫn đưa tay nắm lấy tay cô.

Khoảnh khắc nắm lấy tay cô, căng thẳng, chỉ sợ cô giãy giụa. Anh , nếu cô giãy giụa, rốt cuộc nên buông tay .

Anh thậm chí tự nhủ, sẽ đếm ba giây, nếu thời gian cô giãy giụa vượt quá ba giây, sẽ buông tay.

Vân Vũ

Thế nhưng, ba giây trôi qua, tay cô vẫn ở trong tay , căn bản từng giãy giụa, thứ y như sự bình thản mỗi khi cô chuyện.

Anh càng hoảng hơn, đây là sự thờ ơ của cô, là sự ngầm cho phép.

Nghiêng mắt cô, chỉ thấy ánh mắt cô đặt lên ba đứa trẻ phía , thần sắc điềm đạm, trong mắt ánh lên nụ .

Anh thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cũng thầm dâng lên niềm vui.

“Lâm Thanh Bình.” Tay nắm chặt hơn, tìm chuyện để , “Hồi đó em nghĩ tới chuyện mở tiệm gà rán nhỉ? Để nước ngoài kiếm tiền ?”

Lâm Thanh Bình suy nghĩ một chút, hình như thật sự bao giờ nghĩ tới chuyện mở tiệm gà rán.

“Chưa nghĩ tới.” Cô trả lời thẳng thắn, “Kiếp của em, ban đầu chỉ một mục tiêu, tất cả chuyện, đều là tùy duyên, bao gồm cả bán quần áo, mở tiệm đồ ngọt, và đủ thứ .”

Thậm chí bao gồm cả việc sinh Chưởng Châu, cũng là do duyên phận.

“Mục tiêu đó là gì?” Anh hỏi.

Lâm Thanh Bình thèm đáp lời .

Mục tiêu là gì, ngày đầu tiên cô trọng sinh biểu hiện rõ ràng !

“Vậy… đạt ?” Đã cô chịu , đổi cách hỏi khác.

“Em cũng nữa.” Giọng của Lâm Thanh Bình cũng trở nên kéo dài.

“Nói cho là gì, sẽ giúp em cùng thực hiện.” Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.

Lâm Thanh Bình khẽ mỉm , gật đầu, “Vậy… thử xem !”

Năm nay cô vẫn tới ba mươi tuổi, cũng mới ba mươi mấy, hai họ đều qua bờ sinh t.ử một một , ông trời vẫn thu họ , vẫn để họ ở đây, cả đời còn dài như , thì thử một nữa xem , cảm giác khi bạc đầu răng long là như thế nào, cô từng trải nghiệm qua, dù kiếp , cũng dám đảm bảo, kiếp cô vẫn thể là Lâm Thanh Bình.

“Bố, , hai nhanh lên!” Chưởng Châu lưng Chí Viễn đầu hét lớn, “Hai đừng lạc đấy!”

Tiểu quỷ , còn lo lắng họ lạc nữa chứ!

Lâm Thanh Bình bật , Cố Quân Thành thì với Chưởng Châu, “Các con chậm , đợi một chút.”

Chưởng Châu đột nhiên nhớ , lúc nào cũng ốm, chắc chắn nhanh, thế là nghiêm túc ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, với Cố Quân Thành, “Bố cõng .”

Câu khiến cả Cố Quân Thành và Lâm Thanh Bình đều giật .

Ngay cả Lâm Thanh Bình cũng cảm thấy ngại ngùng. Chưởng Châu còn nhỏ, hiểu chuyện, nhưng Chí Viễn và Tiểu Mạch đều lớn, chuyện

Chưởng Châu lý lẽ của riêng , “Châu Châu nổi, trai cõng, nổi, bố cõng.”

Chưởng Châu cảm thấy điều , chẳng là đương nhiên ? Ở đây, ngoài bố , ai cõng nổi chứ!

Cố Quân Thành một tiếng, mặt Lâm Thanh Bình, lưng với cô, xổm xuống, “Lên , cõng em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-564-cam-giac-khi-bac-dau-rang-long-la-gi.html.]

“Làm gì ?” Lâm Thanh Bình nhíu mày, “Bọn trẻ đang kìa!”

Cố Quân Thành đột nhiên hạ thấp giọng, “Em từ lúc nào trở nên kiểu cách thế ?”

Lâm Thanh Bình liếc một cái, “Anh ?” Bản cũng xuất viện trọng thương bao lâu, linh hoạt như !

“Đừng lắm lời!” Cố Quân Thành nắm lấy cổ tay cô, khoác lên vai , nhẹ nhàng cõng cô lên.

Chưởng Châu là đứa vui nhất, “Đi thôi, về nhà!”

Nhà ở ngay phía !

Lâm Thanh Bình thấy Tiểu Mạch mỉm, nhịn Cố Quân Thành, “Anh xem kìa, Tiểu Mạch đấy!”

“Dì ơi! Cháu !” Tiểu Mạch vội vàng giải thích.

Cháu chứ!

Cháu là vui! Cậu và dì như quá!

Tất nhiên, đồng thời, cháu còn chút ghen tị, ghen tị Chưởng Châu một bố như , vì Chưởng Châu là con gái mà coi thường, từ cái tên thể , Chưởng Châu Chưởng Châu, viên ngọc trong lòng bàn tay. Cậu coi dì, Chí Viễn và Chưởng Châu đều là viên ngọc trong lòng bàn tay, liều mạng cũng bảo vệ sự an của cả nhà, giống bố cháu…

Tuy nhiên, cháu nhất thiên hạ, như đủ , về , cháu sẽ hiếu thuận với thật !

Từ trạm xe buýt về nhà họ xa lắm, một lúc là tới. Đưa Tiểu Mạch về nhà , bốn họ mới về nhà .

Chưởng Châu cả ngày hoạt động nhiều, ngủ trưa, về đến nhà tắm rửa xong là buồn ngủ, Lâm Thanh Bình tắm xong bước , phát hiện con gái ngủ sofa.

Chí Viễn hiện nay học tập tự giác, tắm xong, cũng về phòng sách .

Phòng khách chỉ còn Lâm Thanh Bình và Cố Quân Thành hai .

Lâm Thanh Bình xem phim truyền hình.

Kiếp thời điểm cô bận kiếm tiền, sớm hôm tối mắt, hầu như từng xem những bộ phim hot thời kỳ , giờ , phim cũ cũng cái thú vị của phim cũ.

“Vẫn nghỉ ?” Cố Quân Thành xuống bên cạnh cô.

“Em đang nghỉ ngơi đây.” Lâm Thanh Bình ôm một chậu quýt, là quýt tiểu mật phương Nam, dễ bóc, chua ngọt miệng, vẫn là Tiểu Điền hôm qua thủ đô mang đến cho họ.

Nhìn biểu cảm đồng tình của Cố Quân Thành, cô , “Anh công nhận? Anh hỏi mục tiêu của em là gì ?”

“Lẽ nào là xem tivi?” Cố Quân Thành đương nhiên hiểu.

“Muốn sống một cuộc sống dài, xem phim ăn vặt, dùng cách về , chính là ăn chờ c.h.ế.t.” Lâm Thanh Bình bắt đầu bừa.

Tuy nhiên, kiếp cô vất vả cả đời, thật sự từng trải nghiệm vị giác của việc ăn chờ c.h.ế.t là thế nào, những từ đều là cháu dâu cô .

Cố Quân Thành bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc, “Lâm Thanh Bình, xin .” Ở cùng , cô một mực sống cuộc sống vất vả.

“Thôi, xem nữa.” Lâm Thanh Bình đặt quýt xuống, tắt tivi.

“Sao xem nữa?” Anh dậy theo lên.

“Anh xem cùng em?”

“Ừ.”

“Anh thích xem!” Lâm Thanh Bình lên lầu , những bộ phim gia đình , mà thích xem chứ?

“Sao em xem?” Anh suy nghĩ một chút, cảm thấy bản nhu cầu xem phim truyền hình, chỉ cần bên cạnh cô, ở bên cô là .

“Vậy em cho , tình tiết phía của bộ phim em đều , em cho .”

“Được!”

Về , Cố Quân Thành mới , đây là cái bẫy gì.

Tối hôm đó, cô kể tình tiết kể đến tận nửa đêm, mỗi khi chút ý nghĩ, tay chạm cô, cô liền đ.á.n.h rơi xuống, “Em kể xong, thích xem ?”

Cố Quân Thành: …

 

Loading...