Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 576: Đều đã lớn rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:55:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ ánh mắt ngơ ngẩn của Chí Viễn, Lâm Thanh Bình nhận một điều: Chí Viễn lẽ thực sự... khai tâm!
"Không , Chí Viễn..." Lâm Thanh Bình thực sự chất vấn Cố Quân Thành, sẽ chuẩn chu đáo tìm con trai chuyện, rốt cuộc ?! Lâm Thanh Bình chỉ thấy đau đầu, "Chí Viễn, con cho , con vì Tiểu Mạch và bé mặt tròn đ.á.n.h , còn định đ.á.n.h với Vân Tiểu Sơn, rốt cuộc là vì cái gì?"
Chí Viễn chớp mắt, "Đương nhiên là để khí cho Tiểu Mạch chứ!"
Lâm Thanh Bình: "..."
Lâm Thanh Bình cố gắng mới kìm ba chữ "con trai ngốc", hỏi nó, "Chí Viễn, con đối với Tiểu Mạch một chút thích thích giống như... ừm, bé mặt tròn thích Tiểu Mạch ?"
Lâm Thanh Bình tự cũng cảm thấy câu thật sự quá khó , nhưng Chí Viễn, nó ngốc thì cũng ngốc thật, nhưng hễ đến lúc cần vận động não tí là hề ngốc chút nào, một câu khó như , nó xong liền hiểu ngay, nhảy lên kêu lên, "Mẹ, gì thế? Con thể giống bọn họ hổ như ? Hơn nữa, Tiểu Mạch là em gái con mà!"
"Thì là ..." Lâm Thanh Bình rốt cuộc cũng hiểu . Cô và Cố Quân Thành đều nhầm , Chí Viễn chỉ vì cảm thấy bé mặt tròn và Vân Tiểu Sơn "bắt nạt" em gái nó, nên mới tức giận đ.á.n.h ...
Chí Viễn còn cô với ánh mắt trách móc và khó hiểu, "Mẹ, đang nghĩ gì thế?" Ánh mắt , tựa hồ đang : Suy nghĩ của lớn các chị đều ô uế hả?
Thôi , Lâm Thanh Bình bỗng nhiên mất hứng với việc dạy con trai , bất đắc dĩ thở dài, "Nghĩ gì? Nghĩ Tiểu Mạch con dâu đó!"
"Mẹ!" Chí Viễn hét lên một tiếng kỳ quặc, ý trách móc tràn đầy.
Lâm Thanh Bình vẫy tay, "Thôi, cái phúc đó." Thôi , để bố con dạy con !
Tất nhiên, buổi tối, hai đứa trẻ ngủ, Cố Quân Thành vệ sinh cá nhân xong trở về phòng ngủ, xuống, tai ngoáy lấy.
"Làm thế?" Cố Quân Thành vội vàng giữ lấy tai.
"Anh sẽ chuyện với con trai về vấn đề tuổi dậy thì ? Anh thế nào?" Lâm Thanh Bình hỏi dùng lực ngoáy tai .
"Anh ... bảo vệ em gái tổn thương mà!" Anh vô tội .
Lâm Thanh Bình xong, !
Cô lạnh một tiếng, "Lúc với Trần Hạ thanh mai trúc mã cũng là bảo vệ em gái tổn thương ?"
Đừng trách cô lật chuyện cũ!
"Lâm Thanh Bình... cái ... ?" Chuyện khai báo thành khẩn ?
Lâm Thanh Bình "hừ" một tiếng, lật ngủ, lười đáp , để mặc Cố Quân Thành suy nghĩ mãi .
Sáng hôm ăn sáng, Cố Quân Thành liền hỏi Chí Viễn, "Mẹ con gì với con ?" Khiến ngoáy tai một trận, cả đêm còn thèm đáp lời?
Chí Viễn liếc một cái, "hừ" một tiếng, "Con thanh mai trúc mã nào cần bảo vệ, em gái con chính là em gái, em gái ruột thịt!"
Cố Quân Thành: "..."
"Thằng nhóc! Nghe trộm lớn chuyện?" Cố Quân Thành cho nó một cái đầu.
"Lúc con biến thành trẻ con ? Lúc con dâu thì con là lớn ?" Chí Viễn giờ đây trong bụng đầy bất mãn, chuyện cũng bắt đầu chua ngoa.
Cố Quân Thành phát hiện thằng nhóc thực sự ngày càng lanh lợi, lúc nhỏ thể chọc cho choáng váng, giờ phản ứng còn nhanh hơn.
Anh suy nghĩ một chút, chỉ nó, "Để con trị con."
Chí Viễn "hừ" một tiếng, "Mẹ con nỡ trị con, chỉ trị bố thôi!"
Cố Quân Thành: "..."
Chưởng Châu trai, bố, "Các đang cãi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-576-deu-da-lon-roi.html.]
"Ai cãi ?" Lâm Thanh Bình ăn sáng xong , lên lầu súc miệng một lúc, hai bố con cãi .
"Không cãi." Chí Viễn cũng ăn gần xong , "Con trộm các chuyện, con ngang qua phòng các , các to quá mà! Mẹ, con ngoài , tối mới về ăn cơm."
Lâm Thanh Bình vẫn hiểu chuyện gì xảy , Cố Quân Thành, Cố Quân Thành cũng chỉ , "Có cãi gì , nó miệng lưỡi em cũng ."
Lâm Thanh Bình thực đang do dự, nên tìm Tiểu Mạch chuyện , nhưng Tiểu Mạch ruột là Cố Hữu Liên mà, cô một dì, nên vươn tay quá dài ?
Cô nỗi lo , Cố Quân Thành ủng hộ cô, "Mẹ con hai Tiểu Mạch đều do một tay em kéo lên, gì mà khách sáo?"
Lâm Thanh Bình vẫn đang cân nhắc, Cố Quân Thành trực tiếp nhà chị gọi đến.
Vân Vũ
Tiểu Mạch thực sự thông minh tuấn tú, Chí Viễn so với Tiểu Mạch thì giống như cây gậy gộc .
Lâm Thanh Bình còn hỏi, Tiểu Mạch chủ động , "Dì, dì hỏi chuyện mấy đứa chúng cháu ?"
Lâm Thanh Bình , xoa đầu nó.
Tiểu Mạch lớn lên giống Cố Hữu Liên hơn, từ nhỏ xinh, hồi nhỏ còn vì ở quê gió táp mưa sa, da đen, mấy năm nay ở thủ đô một lòng học hành, dinh dưỡng cũng theo kịp, nuôi dưỡng trắng hồng, thanh tú đẽ, thực sự ngày càng .
"Dì cháu nghĩ thế nào." Lâm Thanh Bình kéo nó xuống cạnh .
"Dì, cháu với bọn họ từ nhỏ lớn lên cùng , chỉ là bạn thôi, sẽ gì khác , Chí Viễn đúng mà, thỏ còn ăn cỏ hang nữa là." Tiểu Mạch rốt cuộc tuổi còn nhỏ, lúc chuyện, cúi đầu tránh ánh mắt của Lâm Thanh Bình, tai đỏ ửng lên.
Lâm Thanh Bình chắc chắn lắm về việc những lời Tiểu Mạch xuất phát từ chân tâm , nhưng, tâm sự tuổi mới lớn vốn là bí mật, cô cũng từng trải qua thời trẻ, cô gọi Tiểu Mạch đến, cũng chỉ với nó cách bảo vệ bản .
Nói chuyện với Tiểu Mạch hơn một tiếng, Tiểu Mạch vốn đầu càng cúi thấp, đến , ánh mắt càng thêm trong sáng, gật đầu mạnh mẽ, "Cảm ơn dì, cháu , cháu còn trẻ, cháu lấy việc học trọng."
Lâm Thanh Bình gật đầu, cô vốn tính Tiểu Mạch, đứa trẻ cảm thấy thể đến thủ đô học hành dễ dàng, nên sức phấn đấu.
Đang chuyện, bên ngoài cửa tiếng gọi, "Xin hỏi, đây nhà Lâm Thanh Bình ?"
Nghe giọng quen thuộc.
"Để dì xem." Lâm Thanh Bình dậy mở cửa.
Không ngờ tới, bên ngoài, là Lôi Tố Phương và Trần Lôi.
Làm Lâm Thanh Bình vui mừng khôn xiết, "Các chị tìm thế nào đây? Sao đ.á.n.h điện báo cho em khi đến!"
Trần Lôi lớn thành trai , trông vẻ còn cao hơn Chí Viễn một chút, da đen nhẻm, toe toét gọi "cô Lâm".
Lâm Thanh Bình thực sự lâu lắm gặp Lôi Tố Phương .
Lần gần nhất, vẫn là lúc cô từ thủ đô chữa bệnh về, Lôi Tố Phương và mấy chị vợ lính đảo đặc biệt đến thăm cô một , đó, gặp nữa.
Lôi Tố Phương thấy cô khỏe mạnh, cũng vui, "Mấy chị đều nhớ em lắm, đều nhờ chị em cho kỹ, đây , từng một, đều bảo chị mang đồ cho em."
Lâm Thanh Bình cũng cảm động, những bạn quen đảo, nhiều năm gặp, vẫn nhớ đến .
"Các chị mau , thật là, sớm bảo em, chúng em còn đón các chị chứ." Lâm Thanh Bình .
Tiểu Mạch vẫn còn trong nhà, thấy vội vàng giúp rót nước, bày hoa quả.
Thế là, một phen giới thiệu, là cháu gái của Cố Quân Thành, Lôi Tố Phương chỉ ngoài việc trắng hơn Cố Sư trưởng, trông thực sự giống.
Tán gẫu một lúc, Lôi Tố Phương mới ý định, thì , Trần Lôi thi đậu trường quân sự ở thủ đô, chị đến tiễn Trần Lôi nhập học, "Chưa từng đến thủ đô, nhân tiện qua đây chơi một chút."