Chí Viễn ở nhà họ Vạn đến hơn chín giờ, cả buổi tối đều lắng mấy vị chuyên gia chuyện về các ca lâm sàng, chuyện vui, cũng chuyện khiến thở dài, say mê.
Mấy vị chuyên gia đều khá thích , khen "mang về những quan niệm tiên tiến nhất, là trẻ lão Vạn coi trọng nhất, tiền đồ vô lượng" vân vân, Chí Viễn mặt nhiều bậc lão tiền bối như dám tỏ kiêu ngạo? Cậu liên tục biểu thị còn non nớt, còn một quãng đường dài.
Các vị lão chuyên gia càng thích hơn, lời đều bảo "lão Vạn ánh mắt sai, chiếm ưu thế ", ý trêu đùa trong lời khiến Viện trưởng Vạn ha hả đắc ý, chỉ Chí Viễn tưởng là viện trưởng sớm chiêu mộ viện.
Lúc rời nhà họ Vạn, Vạn Tuyết Ninh tiễn về, tuyệt đối thể đồng ý nữa, taxi tới, vội vàng lên xe.
Trở về, đến nhà Cố Hữu Liên , để lấy hành lý.
Sau khi Lưu Phân mất, Cố Đại Phú cảm thấy ở thủ đô vô vị, dù sống cùng con gái và cháu ngoại cũng vẫn cô đơn, thỉnh thoảng về quê, qua mấy , cuối cùng cụ ở luôn tại quê nhà.
Cố Hữu Liên thấy cũng , già quan niệm lá rụng về cội ăn sâu, bố cô về làng tự trồng rau vận động chút, cùng những quen cũ trong làng rảnh rỗi tám chuyện, lẽ thực sự cho sức khỏe hơn, nên cô cố giữ bố ở thủ đô nữa, chỉ lắp điện thoại ở nhà, thể liên lạc bất cứ lúc nào là . Vốn định đón bố lên ăn Tết, nhưng trong làng năm nay náo nhiệt lắm, định tổ chức hoạt động gì về làng, nhiều cụ già ở ngoài đều trở về, Cố Đại Phú càng lên thủ đô.
Vì , trong nhà chỉ còn Cố Hữu Liên và Tiểu Mạch.
Chí Viễn đưa hầu hết đặc sản quê mang lên cho Cố Hữu Liên, "Cháu ít về nhà, phần lớn thời gian ăn căng tin ở viện, lúc nghỉ ngơi về thì sang nhà cô ăn cho tiện."
Cô Hữu Liên vui lắm, bao nhiêu năm trôi qua, Chí Viễn cũng gần như con đẻ của cô , nhưng giờ trong lòng cô còn vướng chuyện, là cô gái xuất hiện cùng hôm nay, nhưng tiện hỏi, trong lòng cứ sốt ruột như kiến bò.
Chí Viễn cô nghĩ nhiều thế, xách vali trở về nhà ở tầng .
Mở vali sắp xếp đồ đạc.
Khi nhấc quần áo lên định treo tủ, bất ngờ phát hiện lớp quần áo còn đặt nhiều tiền, là tờ trăm, từng xấp một, xếp ngay ngắn đáy vali.
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-590-cu-va-cham-am-ap.html.]
Cậu nhấc lên đếm, tổng cộng mười xấp, mỗi xấp một vạn, mười vạn đồng…
Cậu sững tại chỗ.
Cậu dâng nửa năm lương để hiếu kính Lâm Thanh Bình, tưởng bà thật sự vui vẻ nhận , ai ngờ, bà trả cho nhiều gấp nhiều như …
Đột nhiên mắt cay cay.
Từ nhỏ lớn lên bên cạnh Lâm Thanh Bình, những chuyện khiến cảm động thể là nhiều đếm xuể, nhưng luôn lúc, trong một khoảnh khắc bất ngờ nào đó, cú va chạm ấm áp mà bà trao cho, dù gần ba mươi tuổi.
Cậu sợ giờ phiền Lâm Thanh Bình ngủ, cầm điện thoại nhắn tin, báo với bà là về đến nhà.
Lâm Thanh Bình lập tức hồi đáp: Giờ mới về đến nhà ?
Chí Viễn: Vâng, đến nhà thầy giáo ăn cơm. Mẹ, con lớn , tự kiếm tiền , cần cho con tiền nữa .
Lâm Thanh Bình: Con mới , ở thủ đô, kiếm đủ tiêu ? Thôi, nhiều nữa, con nghỉ sớm , cũng ngủ , chúc ngủ ngon.
Ý của Lâm Thanh Bình quá rõ ràng, cho lải nhải thêm về mười vạn đồng đó nữa.
Chí Viễn ôm điện thoại, hai chữ "ngủ ngon", khẽ mỉm , nhưng mắt nóng lên, ửng đỏ.