Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 593: Ngạc nhiên
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:56:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6faOPXua5A
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ kiếp đến kiếp , cô gặp nhiều .
Những mà cô từng cố gắng duy trì quan hệ, ở kiếp , cuối cùng cô cũng thoát khỏi những xiềng xích họ trói buộc lên , tự do bay cao; những từng yêu thương, bao dung cô, cô cố gắng đền đáp, dang rộng vòng tay đón nhận, và vì thế, cô nhận nhiều hơn tình cảm sâu nặng, kết thêm nhiều thiện duyên. , cũng những điều ngoài dự kiến, lệch lạc bất ngờ – chồng Lưu Phân, từng cũng là cô ôm chặt, cuối cùng trở thành dưng xa lạ.
Cuộc sống vẫn cứ bước tiếp, những nuối tiếc chỉ thể tan biến theo chiều gió, ôm chặt lấy những gì đang , càng thêm trân trọng.
Kỳ thi đại học của Châu Châu kết thúc, về việc chọn nguyện vọng nào, Lâm Thanh Bình và Cố Quân Thành bàn bạc vô , nhưng đến lúc điền nguyện vọng, hai vợ chồng kinh ngạc thất vọng. Trường mà Châu Châu đăng ký trong phạm vi mà hai bàn. Châu Châu điền nguyện vọng đầu tiên là Đại học Hàng Vũ trụ Thủ đô, và chỉ đăng ký mỗi trường .
"Con chỉ trường thôi, con chế tạo máy bay! Nếu đỗ, năm con thi !" Châu Châu về nhà đối mặt với câu hỏi "tại " của Lâm Thanh Bình trả lời to như .
"Không , con đột nhiên nghĩ đến chuyện chế tạo máy bay thế?" Lâm Thanh Bình hiểu. Cô tự coi là cởi mở, nhưng cũng từng nghĩ con gái sẽ chế tạo máy bay.
"Con thích mà!" Châu Châu chỉ những mô hình máy bay trưng bày trong tủ, "Những cái bố và trai tặng con, con thích lắm, nhưng đều là đồ giả thôi! Con từ lâu , con chế tạo máy bay, quên ?"
Một tràng câu hỏi khiến Lâm Thanh Bình câm nín.
Thôi , Châu Châu hình như thực sự câu như , nhưng lúc đó mới mấy tuổi? Tiễn Chí Viễn lên đại học, cả nhà cùng máy bay, tiểu gia hỏo lên đến trời thì kích động thôi, với cô rằng lớn lên sẽ tự chế tạo máy bay.
Cứ tưởng là câu đùa, bao nhiêu năm trôi qua, vẫn nhớ mãi...
Thảo nào mỗi bảo Chí Viễn và bố nó tặng quà cho con bé, đều mua đủ loại mô hình máy bay.
Cố Quân Thành xong vui vẻ giơ ngón tay cái lên, "Tốt! Tốt! Có chí khí! Có hoài bão! Bố ủng hộ con!"
Lâm Thanh Bình liếc một cái, như cô ủng hộ , cô chỉ kinh ngạc thôi mà!
"Vậy thì... chúc con thành công nhé!" Sự việc đến nước , Lâm Thanh Bình vui vẻ với con gái.
Châu Châu hào hứng, tràn đầy khát vọng với tương lai và kỳ nghỉ, khi thi lên kế hoạch khi thi xong sẽ lên Thủ đô thăm trai và chị Tiểu Mạch, bên việc nguyện vọng xong, lập tức xuất phát ngay.
Thế là, hai con Lâm Thanh Bình bỏ rơi mỗi Cố Quân Thành ở nhà đảo, mua vé máy bay, thẳng tiến đến Thủ đô.
Vân Vũ
Hai với Chí Viễn là sẽ đến, cho Chí Viễn một bất ngờ, tất nhiên, lấy lý do tối nay bàn với Chí Viễn về chuyện nguyện vọng của Châu Châu, dò hỏi hôm nay Chí Viễn trực tối, tan sẽ về nhà gọi điện thoại thảo luận kỹ cho Châu Châu.
Đến nhà ở Thủ đô lúc hơn 4 giờ chiều, Chí Viễn vẫn tan .
Mở cửa nhà, trong nhà sạch sẽ ngăn nắp như thể khử trùng hàng ngày.
Châu Châu đều tấm tắc khen ngợi, "Anh trai con bệnh nghề nghiệp ? Nhà cửa dọn dẹp sạch sẽ thế , ở thấy gò bó ?"
Lâm Thanh Bình đều , "Đều như con hết, giống như heo con !"
"Đó gọi là phóng khoáng, thoải mái." Châu Châu , loanh quanh khắp nhà, "Mẹ, thật ngăn nắp thế , con chỗ nào cả! Thôi, con ngoài !"
"Đi ?" Lâm Thanh Bình buồn tức.
"Con đến bệnh viện đón trai!" Châu Châu xỏ giày, thoắt cái thấy bóng dáng.
Lâm Thanh Bình lắc đầu , quan sát kỹ ngôi nhà lâu ngày về.
Ngoài ban công hình như còn trồng cây xanh, xanh tươi um tùm, mấy chậu hoa tường vi nở đầy cành.
Không thể , đứa trẻ Chí Viễn thật sự chăm chỉ, thực cô cũng coi là nuôi dạy Chí Viễn trong giàu , đứa trẻ thật sự chút tính cách kiêu ngạo, hợm hĩnh nào.
Châu Châu đợi Chí Viễn ở cửa khoa.
Đã là bất ngờ, tất nhiên thể khoa tìm, ở ngoài đợi mãi, cho đến khi bóng dáng Chí Viễn xuất hiện.
Bước chân Chí Viễn vội vàng, vì về nhà gọi điện thoại, cũng để ý xung quanh, chỉ vội vã về phía thang máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-593-ngac-nhien.html.]
Vừa yên cửa thang máy, nhấn nút xuống tầng, mắt khác che .
Rõ ràng là bàn tay con gái...
Anh đầu tiên trong lòng hoảng hốt, quát lớn một tiếng "Ai", đồng thời dùng sức bẻ tay đang che mắt .
Cho đến khi phía vang lên một tiếng "Ái chà", "Anh, đau tay em !"
"Châu Châu!" Chí Viễn là giật , là vui mừng, thả lỏng.
Quay đầu, chỉ thấy Châu Châu đối diện chu môi.
"Xin xin , Châu Châu, cố ý, tưởng..." Chí Viễn ngừng một chút, vẫn kìm niềm vui, "Sao em đến bệnh viện ? Sao lên Thủ đô ? Không điền nguyện vọng ? Bố ?"
Một tràng câu hỏi.
Châu Châu hừ hừ, "Bố lên, ở nhà, nhớ nên đến bệnh viện đón tan , đây, suýt nữa cho em một cú quật vai !"
"Anh dám! Anh là em mà! Được , xin , xin , ? Muốn bồi thường gì?"
Châu Châu thế, mắt sáng lên, đến cái thì em hứng thú .
Chí Viễn biểu cảm của cô bé liền đang nghĩ gì, , "Muốn mua gì?"
Châu Châu khúc khích, "Anh trai, quá!"
Nói xong, dang rộng hai tay lao về phía Chí Viễn, Chí Viễn vội vàng đón lấy cô bé.
Mà lúc , phía Chí Viễn, cửa thang máy mở, Vạn Tuyết Ninh định bước , thấy mắt là bóng lưng Chí Viễn, cùng cô gái đang ôm Chí Viễn.
Mặt Vạn Tuyết Ninh lập tức tái nhợt, vội vàng thu nửa bàn chân bước , nhấn nút đóng cửa, thang máy khép , tiếp tục lên tầng .
"Ơ, cô gái, cô thế? còn xuống nữa!" Trong thang máy .
"À. Xin , xin ..." Vạn Tuyết Ninh đầu óc rối bời, ù ù.
Chí Viễn và Châu Châu hơn 7 giờ tối mới về đến nhà.
Tất nhiên, trong lúc đó báo cáo với Lâm Thanh Bình, sẽ về muộn một chút, hai đứa dạo .
Lâm Thanh Bình thế, liền Châu Châu khiến Chí Viễn mua đồ cho .
Thực ở nhà bao giờ thiếu ăn mặc dùng cho Châu Châu, cơ bản cầu ắt đáp, Cố Quân Thành càng là ông bố nuông chiều con gái vô nguyên tắc, nhưng ngờ Chí Viễn cũng là kẻ cuồng chiều em gái, thích mua sắm cho Châu Châu.
Chí Viễn từ nhỏ thiếu tiền, tiền tiêu vặt cô cho đủ dùng, lên đại học, thậm chí nước ngoài, cô cho tiền sinh hoạt phí đều là những khoản lớn, nhưng Chí Viễn tự nỡ tiêu, đều để dành, hễ em gái đòi cái gì, thậm chí cần mở miệng, đều do dự.
, Lâm Thanh Bình cũng ngờ sẽ mua về hai món đồ như thế !
Mua một chiếc điện thoại di động, và một cái máy tính.
"Bạn Cố Châu Châu..."
Lâm Thanh Bình mở lời, Chí Viễn lập tức , "Mẹ, đừng trách Châu Châu, là con mua cho em , lên đại học , nên mua điện thoại cho tiện liên lạc, với , ngành em đăng ký, cần dùng máy tính."
Nhìn Châu Châu trốn lưng Chí Viễn mặt quỷ, Lâm Thanh Bình còn gì để .
"Con chỉ định mua điện thoại thôi, là trai bảo mua máy tính cho con." Châu Châu còn thò đầu từ lưng Chí Viễn để biện giải.