Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 85: Anh rể!
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:33:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô vẫn còn ở lầu, nhưng thể thấy giọng từ trong đám ồn ào hỗn tạp.
Mẹ cô đến gì ?
Cô rảo bước nhanh hơn, lao lên .
Hành lang ký túc xá lúc vây kín xem náo nhiệt.
Cô chen qua đám đông, thấy đang cửa, tay kéo chặt em gái thứ hai. Em gái cô thì nhất quyết chịu buông tay khỏi cánh cửa, còn cô thì đó mắng nhiếc thậm tệ.
"Đồ tiểu tiện nhân vô ơn vô nghĩa! Mẹ già một nắng hai sương nuôi các khôn lớn, các lấy cái để báo đáp già ! Giá như một đứa hai đứa đều nông nỗi , thà rằng nhấn c.h.ế.t các trong chum nước cho xong, đáng đời…"
Mẹ cô khẩu tài , c.h.ử.i nửa tiếng đồng hồ cũng lặp câu nào. Em gái thứ hai mắng đến mức nức nở thành tiếng, ngẩng đầu lên nổi.
Lâm Thanh Bình thể đợi c.h.ử.i hết nửa tiếng, xông lên bên cạnh em gái, nắm chặt lấy cổ tay em.
"Chị… chị ơi…" Lâm Thanh Vân như thấy cứu tinh, buông tay khỏi cánh cửa ôm chầm lấy eo Lâm Thanh Bình, trong mắt đầy nước mắt, "Chị, em lấy chồng, em đừng lấy chồng?"
Lâm Thanh Bình che kín em gái lưng, đầu , ánh mắt sắc lẹm, "Là chuyện gì ? Không từ nay về quản việc của em gái thứ hai ?"
Bà cô chằm chằm, tự chủ lùi một bước, nhưng ngay lập tức vươn thẳng lưng, "Ta là nó! Lẽ nào hại nó, hại ngươi thành? Việc hôn sự của ngươi chẳng do quyết định ? Nếu cho môn sự , ngươi gì ngày hôm nay?"
Cố Quân Thành và nhà họ Cố đều , điều đó sai, nhưng nếu 100 tệ tiền sính lễ đó, môn sự thành ? 100 tệ tiền sính lễ cuối cùng ?
Còn em gái cô, kiếp t.h.ả.m như , lẽ nào là vì cho nó ?
Lâm Thanh Bình thẳng , lạnh, "Phải! Thật là cho em gái thứ hai! Có thể dùng nó để đổi lấy 500 tệ tiền sính lễ đúng ? Bán nó cho một tên què đúng ? Người như , bảo tìm hả?"
Mặt bà biến sắc, ấp úng, "Đó… đó chuyện đó, bỏ qua ? Tiền lễ đều trả … Lần , thật sự là tìm một nhà … Người lành lặn khỏe mạnh, trong thôn bao nhiêu cô gái gả còn đây…"
"Vậy ? Lại cho bao nhiêu tiền sính lễ ?" Lâm Thanh Bình châm chọc, "Bà quên mất chuyện bỏ 500 tệ để chuộc cho em gái thứ hai ?"
Ngay lập tức, trong đám đông xem náo nhiệt vang lên những tiếng bàn tán.
"Sao trong thời đại mới còn chuyện chuộc thế ?"
"Chuyện thật quá lạ lùng…"
Lâm Thanh Bình nở nụ chế nhạo, "Phải! Làm vì 500 tệ tiền sính lễ mà gả con gái út cho thằng què, con gái cả đành bỏ 500 tệ chuộc em gái từ tay ruột, chuyện như , hiếm ?"
Những lời bàn tán xung quanh càng lớn hơn.
"Làm gì như chứ!"
"Có ruột đấy?"
" , hợp nuôi con gái lớn là để đem bán ?"
Trong làn sóng bàn tán, mặt Lâm Thanh Bình đỏ như gan lợn.
"Vì , , bà bán em gái thứ hai với giá bao nhiêu? chuộc! xem, bà rốt cuộc định bán con gái mấy ! Định lấy từ tay bao nhiêu tiền chuộc!" Lâm Thanh Bình từng chữ từng chữ bức ép.
Vân Vũ
Cuối cùng bà còn lời nào để đáp, tức giận, vung tay lên, "Mau đem cho ! Ta tin, đưa con gái ! Còn đạo lý nữa ?"
Lâm Thanh Bình ngờ, cô mang theo nhiều như .
Ngoài đứa em trai, còn mấy gã đàn ông lực lưỡng.
Thằng em trai thì đáng ngại, là một thằng nhát gan, trốn lưng , dám thở mạnh.
Mấy gã đàn ông , từ trong đám đông bước , là những cô quen.
Lâm Thanh Bình chỉ thể bảo vệ em gái lưng, một bước cũng lơ là, nhưng trong lòng vẫn hoảng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-85-anh-re.html.]
Mẹ cô đến ầm ĩ, đến đòi tiền, cô đều thể đối phó, nhưng nếu so về vũ lực, cô và em gái đều , đây là chuyện thể gì khác.
"Các đồng chí, ơn đến phòng bảo vệ! Các đồng chí, hãy đến phòng bảo vệ, đó nhờ đồng chí phòng bảo vệ báo cảnh sát, gọi cảnh sát đến!"
cô ngang ngược, "Bây giờ mới sợ ?"
Lâm Thanh Bình ai đến phòng bảo vệ , trong lúc nguy cấp, cô ngừng xung quanh, tìm lối thoát . Chỉ là, hành lang chỉ rộng như , chặn kín, chạy, chỉ cách nhảy qua cửa sổ, như dù c.h.ế.t cũng trọng thương…
Trong lúc nguy cấp, Cố Hữu Liên và Đỗ Căn chạy đến, vội vàng mặt Lâm Thanh Bình, bảo vệ hai chị em cô.
, Đỗ Căn yếu ớt, Cố Hữu Liên là nữ, thể là đối thủ của mấy gã , chỉ vài cái đẩy . Đồng thời, một gã đàn ông lực lưỡng đến kéo tay em gái thứ hai đang lưng Lâm Thanh Bình.
Lâm Thanh Bình liều c.h.ế.t ngăn cản cho, thế là, gã đàn ông trực tiếp đá một cước bụng Lâm Thanh Bình.
Lâm Thanh Bình ngã xuống đất, chỉ cảm thấy đau nhói tim.
Và quan trọng nhất là, em gái thứ hai họ bắt lấy, đang kéo ngoài.
Em gái thứ hai dùng hết sức lực cuối cùng .
Lâm Thanh Bình nghiến răng dậy, một nữa ôm chặt lấy em gái.
"Tiểu tiện nhân! Còn dám đến! Không đ.á.n.h c.h.ế.t mày!" Gã đàn ông buông lời hung hãn, đồng thời, một bàn chân to lớn khác đá tới.
Lâm Thanh Bình tránh, nhưng vì ôm chặt em gái thể buông tay, thấy thể tránh cú đá đó, sắp chịu đòn nữa.
Cô thậm chí nhắm mắt chuẩn tinh thần chịu đá, chỉ mong các đồng chí phòng bảo vệ đến nhanh một chút, chỉ cần cô còn thở, thì thể để em gái thứ hai họ mang !
Cô thể thương, cô thể thi đại học, kiếp cô cũng học ít, nhưng em gái thứ hai thì khác, em gái thứ hai nhất định thể con đường cũ nữa!
Mang theo ý nghĩ ám ảnh trong lòng, cô chờ đợi cú đá đó giáng xuống , cũng chờ đợi nỗi đau ập đến.
Thế nhưng, cô chỉ thấy một tiếng kêu t.h.ả.m thiết.
Cú đá đó, rốt cuộc giáng xuống.
Cô lưng với họ, chuyện gì xảy , nhưng em gái thứ hai thấy.
Cô thấy em gái thứ hai kinh ngạc mừng rỡ gọi một tiếng, "Anh rể!"
Anh rể?
Lâm Thanh Bình chút hoang mang, đầu , rốt cuộc thật sự là …
Cố Quân Thành.
Gã đàn ông lực lưỡng đá , lúc đang đất, ôm bụng kêu đau ối ơi.
Còn Cố Quân Thành và Tiểu Điền mặt cô và em gái thứ hai. Hai , ngăn cách họ với mấy gã đàn ông .
Có hai gã đàn ông phục, dựa đông , xông lên cướp , vung tay lên, hô một tiếng, mấy cùng xông lên, đ.á.n.h hội đồng.
Kết quả, Lâm Thanh Bình còn kịp rõ chuyện gì xảy , mấy đều bay xa, rạp đất dậy nổi.
Mẹ Lâm Thanh Bình thấy cảnh cũng hoảng sợ, đứa em trai cô càng trốn lưng run rẩy, ngừng chắp tay vái lạy Cố Quân Thành, "Anh… rể… … liên quan gì đến em… em… em cái gì cũng …"
Mẹ Lâm Thanh Bình cũng run bần bật, nhưng còn cố dựa phận vợ, vững, còn dám chỉ tay Cố Quân Thành , "Được lắm… ngươi… ngươi lẽ nào đ.á.n.h cả , ?"
Cố Quân Thành cửa phòng ký túc xá, chặn kín lối , khí thế như một chặn cả vạn .
Vốn dĩ , lúc nghiêm túc uy áp càng lớn, huống chi lúc còn đang nén giận, sắc mặt càng thêm đáng sợ.