Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 91: Bình Bình, em chịu khổ rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:33:25
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng gì là bất ngờ cả.
Chỉ cần Cố Quân Thành bên cạnh Lâm Thanh Bình, chau mày, dùng đôi mắt sắc lạnh sang, Lục Mỹ Chi còn chỗ nào để ẩn náu.
Lục Mỹ Chi hai tay ôm mặt, bỏ chạy.
Cố Hữu Liên tin vội vã chạy tới, hướng theo bóng lưng Lục Mỹ Chi mà mắng, "Đồ đàn bà hổ từ chui ! Em trai chị với Bình Bình vẫn đang yên , li hôn cái nỗi gì!"
Rồi cô nắm lấy tay Lâm Thanh Bình, "Bình Bình, em chịu khổ ."
Là một chị cuồng bảo vệ em trai, Cố Hữu Liên cảm thấy sâu sắc việc ảnh hưởng đến thanh danh của em trai , cô rõ với trong xưởng.
"Không là hạng đàn bà xa nào chui , bôi nhọ thanh danh em trai ! Em trai là quân nhân! Suốt ngày đêm canh giữ biên cương! Ngay cả Bình Bình nhà một năm cũng chẳng gặp mấy , thể quan hệ gì với cô chứ!" Lời lẽ của Cố Hữu Liên đanh thép, miêu tả tình cảm giữa Cố Quân Thành và Lâm Thanh Bình vô cùng thắm thiết.
Mọi trong xưởng lúc mới từ từ giải tán, đều hiểu , hóa là ! Và thì thầm bàn tán, giới trẻ bây giờ phong khí thật .
Sự việc diễn biến đến đây còn gì để nữa?
Lý do Lâm Thanh Bình từ biệt mà , đáp án quá rõ ràng.
Cố Quân Thành Lâm Thanh Bình, trong mắt chất chứa khá nhiều tâm tư.
Lâm Thanh Bình lặng lẽ liếc , "Em về việc đây." Quay bước .
cổ tay giữ chặt, nắm lấy.
Xung quanh vẫn còn qua , lập tức đều dồn ánh mắt hai .
Lúc , vẫn còn khá bảo thủ, những như Lục Mỹ Chi thực sự là hiếm, vợ chồng kéo kéo đẩy đẩy nơi công cộng ít.
Lâm Thanh Bình xuống cổ tay , bản Cố Quân Thành cũng thấy ngại, buông .
"Ahem..." Anh hắng giọng, "Cái... đồng chí Lâm Thanh Bình..."
Hiếm thấy năng trôi chảy như , cũng hiếm thấy dùng cách xưng hô trang trọng đến thế.
"Anh..." Cố Quân Thành thôi, mắt những qua bên cạnh, lời.
"Thôi, em đây." Lâm Thanh Bình lấy chìa khóa trong túi , "Nếu ký túc xá thì cứ tự ."
Cô liếc chân , cũng nỡ trách điều gì, "Cơm trưa đợi em mua về cho ." Anh còn khập khiễng, đừng nữa.
Cố Quân Thành cầm chìa khóa tay, cô về phân xưởng.
Lâm Thanh Bình thực mệt, tối hôm qua chiến đấu với mấy bài toán, mệt cho ? Vì trông vẻ uể oải.
Thế nhưng, Cố Quân Thành nguyên tại chỗ, theo bóng lưng cô lâu.
Tiếng chuông tan ca buổi trưa vang lên, Lâm Thanh Bình và Cố Hữu Liên vai kề vai bước từ phân xưởng, rủ mua cơm, thì thấy Tiểu Điền chờ cô ở cửa.
"Ch... chị..." Tiểu Điền với cô, "Trung đoàn trưởng , trưa nay cần mua cơm cho ."
"Anh ăn ở ?" Lâm Thanh Bình chỉ cảm thấy ánh nắng chói chang, mệt mỏi.
"Anh việc , bảo chị đừng đợi ."
Thôi , Lâm Thanh Bình quen với phong cách của , gật đầu, "Thế còn ? Ăn ở nhà ăn ?"
" tìm trung đoàn trưởng." Tiểu Điền hì hì.
"Được, chúng đây." Lâm Thanh Bình và Cố Hữu Liên cùng đến nhà ăn.
Thực Lâm Thanh Bình cảm thấy Cố Hữu Liên dạo cũng khác thường, cứ tìm cô ăn cơm chung, với Đỗ Căn nhỉ!
"Chị, Đỗ Căn ?" Cô nhịn hỏi.
Sắc mặt Cố Hữu Liên , "Không ."
"Hai cãi ?" Lâm Thanh Bình quan sát kỹ sắc mặt Cố Hữu Liên.
"Không !" Cố Hữu Liên miệng , nhưng sắc mặt hiện rõ chữ "".
"Rốt cuộc là thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-91-binh-binh-em-chiu-kho-roi.html.]
"Ôi, ăn thôi! đói cả buổi sáng !" Cố Hữu Liên khoác tay cô, kéo cô về phía nhà ăn.
Họ đến nhà ăn lâu, Đỗ Căn cũng tới, liếc hai , lặng lẽ xếp hàng ở một dãy khác.
Thế mà bảo vấn đề mới lạ!
Ánh mắt Lâm Thanh Bình đảo qua giữa hai , cả hai đều chỗ khác.
Đỗ Căn đến , nhưng hàng của nhanh, cuối cùng đến cửa sổ họ.
Bữa trưa nay nhà ăn món chân giò heo kho cay, Cố Hữu Liên vốn thích gặm chân giò, tính là sẽ mua một phần, kết quả, đến lượt Đỗ Căn, đó là phần cuối cùng.
Và , Đỗ Căn mua mất phần cuối cùng.
Đến lượt Cố Hữu Liên, cô hình, nhịn liền với Lâm Thanh Bình, "Em xem! Em xem ! Người nào như chứ?"
Lâm Thanh Bình thầm bật .
Hai mua cơm xong, chuẩn về ký túc xá, khỏi nhà ăn, thấy Đỗ Căn đang đợi ở phía .
Cố Hữu Liên trợn mắt, định bỏ qua, Đỗ Căn chặn phía , với hai .
Trong hộp cơm của , lấp lánh hai miếng thịt chân giò, sáng loá chói mắt.
Lâm Thanh Bình mỉm , "Hôm nay em buồn ngủ lắm, về ký túc xá ngủ đây."
"Đừng!"
Lần , hai đồng thanh.
Lâm Thanh Bình họ .
Cố Hữu Liên , "Đợi , với em!"
Đỗ Căn , "Bình Bình, phần chân giò cuối cùng, sợ khác mua mất hai mua , nên đành mua hộ, cho em đây, đũa bát của đều sạch sẽ."
Nói , định gắp sang hộp cơm Lâm Thanh Bình.
Lâm Thanh Bình: ???
Là cho cô ư? Rõ ràng là cô chuyển cho Cố Hữu Liên mà! Cô mê chân giò!
Vân Vũ
Đỗ Căn cũng thêm, cho xong bỏ .
"Làm giờ?" Lâm Thanh Bình đưa hộp cơm , "Em thích ăn ."
Cố Hữu Liên liếc cô đầy trách móc, "Ai bảo em thèm thuồng nó? Em nhận thì em tự ăn !"
Dĩ nhiên, cuối cùng, chân giò vẫn bát Cố Hữu Liên, Lâm Thanh Bình bưng cơm cùng cô lên lầu ký túc xá, cô khỏi tò mò, "Nói chị, chị với Đỗ Căn chuyện, rốt cuộc hai vẫn ở chung một phòng ký túc xá mà, ngoại trừ tối hôm qua, ngủ nhà trọ, bình thường hai cũng xin thêm một phòng nào khác!"
Cố Hữu Liên hậm hực, "Anh ngủ đất."
"Hai thực sự cãi hả? Rốt cuộc là vì ?"
Cố Hữu Liên .
Buổi chiều, Đỗ Căn lén đến hỏi cô, Cố Hữu Liên ăn chân giò , Lâm Thanh Bình mới hỏi kỹ Đỗ Căn, rốt cuộc là chuyện gì.
Đỗ Căn thở dài, "Hô, cũng tiền rốt cuộc là thứ , tiền, gia đình hòa thuận, giờ ít tiền, ngược ai nấy đều giận dỗi."
"Vậy rốt cuộc là thế nào?"
Đỗ Căn do dự một lúc, đầu đuôi.
Hóa , Đỗ Căn lấy hết tiền hai vợ chồng Đỗ Căn kiếm thời gian qua, hơn nữa, đưa cho trai và em trai nhà ngoại, lý do là, vốn dĩ sẽ nhận con trai, cũng lạy , nhận nữa, sẽ chiêu mộ mấy thanh niên nhà ngoại đến xưởng công nhân, cũng chiêu nữa, thì ? Bà chịu tổn thương lớn.
Đỗ Căn là đứa con hiếu thảo, lóc nhiều, đòi quản lý tiền cho , đành giao nộp hết.
Đỗ Căn cho đến lúc vẫn , "Dù nhà cũng chỉ , giữ hộ cuối cùng cũng là của , bên họ hàng chỉ là mượn tạm, lúc nào đó sẽ trả thôi."