Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 134

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:39:31
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

“Câm miệng.”

"Anh hai!”

"Anh , câm miệng!"

Sức uy nhiếp của Lục Dương đối với Lục Diễm lớn, khiến Lục Diễm lập tức im bặt, nhưng vẫn quên hung hăng trừng Nguyễn Minh Phù một cái.

Nguyễn Minh Phù: "...”

Các cũng nên hỏi ý kiến của đương sự là cô chứ.

sẽ lấy của nhà họ Lục ?

Ánh mắt Lục Dương rơi xuống Nguyễn Minh Phù, Tạ Duyên Chiêu nghiêng , che chắn cô ở phía .

Lục Dương như như Tạ Duyên Chiêu: "Đoàn trưởng Tạ, tìm Nguyễn... đồng chí Nguyễn vài lời .”

"Cô quen các ."

Ánh mắt Tạ Duyên Chiêu khẽ động, tay cũng đưa lưng.

“Hả?”

Lục Dương làn váy nhỏ màu nhạt lộ phía của Tạ Duyên Chiêu.

"Đã như , bằng để đồng chí Nguyễn tự .

Bàn tay nhỏ bé của Nguyễn Minh Phù nắm lấy góc áo Tạ Duyên Chiêu: "Anh đúng, quen mấy họ Lục các .”

Nghe lời giận dỗi của cô gái, Lục Dương lập tức bật .

“Chúng sẽ còn gặp .”

Anh Lục Diễm và tiểu mập mạp bên cạnh: "Đi thôi.”

Trước khi rời , tầm mắt Lục Dương vẫn dừng làn váy màu nhạt .

Thấy , Nguyễn Minh Phù thở phào nhẹ nhõm. Cô thò đầu về hướng Lục Dương rời , bĩu môi.

“Phù!”

“Người nhà họ Lục chẳng một nào cả.”

Giọng của Tạ Duyên Chiêu trầm xuống: "Thời gian còn sớm, chúng cũng nhanh thôi.”

“Ừm!”

Nguyễn Minh Phù lên tiếng, nhấc góc váy bước nhanh chóng đuổi theo Tạ Duyên Chiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-134.html.]

Anh cao hơn Nguyễn Minh Phù chừng một cái đầu, đôi chân càng cần . Hơn nữa nhanh, Nguyễn Minh Phù chạy nhanh mới thể đuổi kịp .

Nguyễn Minh Phù thở hổn hển, đôi mày xinh cũng cau .

"Chậm một chút, nhanh như chứ?"

Giọng của cô mang theo chút mềm mại của Ngô Nông vùng sông nước Giang Nam, cho dù là đang trách cứ, khi tai khác giống như đang nũng.

Lỗ tai Tạ Duyên Chiêu khẽ động, khuôn mặt căng thẳng cũng thả lỏng hơn nhiều.

Anh liếc Nguyễn Minh Phù đang thở hổn hển, bước chân lặng lẽ chậm .

Trạm xe đến , Nguyễn Minh Phù sợ chen tán, liền vươn một tay bắt lấy vạt áo Tạ Duyên Chiêu.

Vừa khỏi cổng nhà ga, đón bọn họ chờ sẵn ở đó.

Ở trong đám bọn họ gần như liếc mắt một cái thấy Tạ Duyên Chiêu, hai thanh niên trẻ mặc quân trang với đôi mắt sáng ngời, nhanh chóng chạy tới: "Đoàn trưởng!"

Tạ Duyên Chiêu gật đầu đáp .

Hai thấy Nguyễn Minh Phù thì hai mắt càng sáng hơn: "Đoàn trưởng, đây là chị dâu .”

Không đợi Tạ Duyên Chiêu chuyện, hai bọn họ lớn tiếng .

“Chào chị dâu!”

Trước ánh mắt của những xung quanh, Nguyễn Minh Phù chỉ tự chôn trong hố.

Gọi chị dâu thì cứ gọi , nhưng cần gì gọi lớn tiếng như chứ!

Nguyễn Minh ngượng ngùng : "Chào , chào …”

Hai cất kỹ hành lý của cả ba.

Lúc , một chiếc xe chạy tới, ghế lái chính là Lục Dương mới gặp đó lâu. Anh về phía Nguyễn Minh Phù: "Đồng chí Nguyễn, đề nghị của vẫn luôn hiệu lực."

Khuôn mặt Hứa Chư lập tức tối sầm .

“Lão Tạ, đào cũng đào lên đầu , giáo huấn môt chút, sẽ thật sự cho rằng tính tình đó.”

Tạ Chớp Chiêu chiếc xe rời , hai mắt híp .

Bọn họ lên xe, lái thêm nửa tiếng nữa là thể đến khu quân đội.

“Cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm .”

Hứa Chư bên cạnh Tạ Duyên Chiêu, nhịn .

"Em dâu, rốt cuộc cô và Lục gia xảy chuyện gì ?”

Loại chuyện cũng giấu diếm, Nguyễn Minh Phù trực tiếp mở miệng cho rõ một . Kể cả Cố Ý Lâm cho , chuyện Lục Diễm cưới khác.

Loading...