Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:39:46
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Lục Diễm ngẩng đầu lên, đúng lúc thấy tiểu mập mạp đang vẫy tay với bên cửa sổ, càng khẳng định suy nghĩ của .

Cô nhất định là thấy , sợ trả thù nên mới chạy trốn.

Lục Diễm hừ lạnh một tiếng.

“Coi như cô thức thời!”

Khi đăng ký ở ngay cửa , lính trực ban nhịn nhịn Nguyễn Minh Phù nhiều .

“Ôi ơi!”

Đã hai Cẩu Đản và Trụ Tử ngoại hình đối tượng của đoàn trưởng giống như tiên nữ trời từ lâu, lúc gặp , thật sự là tiên nữ mà.

Đoàn trưởng hung dữ như cũng thể tìm đối tượng như thế ...

Anh đang nữa thì đột nhiên đối diện với ánh mắt sắc lạnh như sói của Tạ Duyên Chiêu nên giật nảy , vội vàng cúi đầu dám lung tung nữa.

"Aiz, đoàn trưởng Tạ vẫn hung dữ như ."

Nghĩ đến đây, Nguyễn Minh Phù chút thương hại.

Nguyễn Minh Phù đặt cây bút trong tay xuống: "Như ?"

“Được .”

Binh sĩ lướt qua, lập tức cho .

Tạ Duyên Chiêu dẫn Nguyễn Minh Phù đến gia thuộc viện.

Đó là một ngôi nhà gỗ bằng gạch, bên cạnh là một vài tòa nhà bốn hoặc năm tầng.

Nguyễn Minh Phù tò mò hai tòa nhà khác : "Chẳng lẽ ở bên trong cái gì đáng chú ý ?"

“Không gì đáng để ý cả."

Tạ Duyên Chiêu mở miệng : “Tùy theo sở thích cá nhân.”

Lãnh đạo lớn ở đây, họ còn bên trong thêm một chút nữa.

Nguyễn Minh Phù gật đầu.

Hai về phía , dừng cửa một ngôi nhà trệt.

Ngôi nhà tuy chỉ một tầng, nhưng một sân rộng rãi. Bên cạnh còn xây hai vườn rau, trồng chút hành, cải trắng dưa chuột các loại rau dưa gia đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-139.html.]

Trong sân quét dọn sạch sẽ, gần cửa sân còn đào một cái giếng, bình thường sẽ rửa đồ ở chỗ .

Tạ Duyên Chiêu cũng quan tâm cửa viện mở đóng, trực tiếp đưa Nguyễn Minh Phù trong.

Bên cạnh đột nhiên một con ch.ó lao , vẻ quen thuộc với Tạ Duyên Chiêu, nó còn liều mạng vẫy đuôi về phía .

“Cẩu Đản, tránh qua một bên.”

Nguyễn Minh Phù thích nhất loài động vật lông .

Chó con lớn lên xinh , lông cũng vô cùng mượt mà, chăm sóc .

Nguyễn Minh Phù nở một nụ , đưa tay sờ nhưng dám, đành xin Tạ Duyên Chiêu giúp đỡ: "Nó cho lạ sờ ?"

Trong đôi mắt hoa đào xinh của Nguyễn Minh Phù tràn đầy sự tò mò.

Dường như lúc Cẩu Đản mới chú ý tới bên cạnh còn một khác, nó về phía Nguyễn Minh Phù, đưa mũi ghé sát váy cô ngửi ngửi, đó nhanh chóng vẫy đuôi.

"Tạ Duyên Chiêu, nó thật đáng yêu." 

Nguyễn Minh Phù về phía Cẩu Đản trong mắt tràn đầy vui mừng: "Nó như ... chứng tỏ nhớ kỹ mùi của em ?"

“Cún con thì gì nguy hiểm chứ?”

Nguyễn Minh Phù đang đưa tay sờ đầu chó, nó cũng thò đầu sờ, đàn ông bên cạnh túm lấy:

"Tính tình Cẩu Đản , thể cắn , đừng đụng!"

“Thật, thật ?”

Nguyễn Minh Phù chút tin, chó con mềm mại đáng yêu thì thể tính cách xa gì chứ.

Tạ Duyên Chiêu khuôn mặt đầy lông của Cẩu Đản mà vuốt ve, đó nghiêm túc gật đầu.

.”

Dường như Cẩu Đản  hiểu, cảm thấy bản lời điêu nhất từ khi nó sinh tới nay.

Nó kêu lên hai tiếng, đang cho tên đáng ghét nếm thử một chút sự lợi hại của nó, cửa phòng đột nhiên mở , Hứa Chư từ bên trong.

" ngay là các tới, mau nhà !”

Hứa Chư về phía Cẩu Đản kêu một tiếng: "Cẩu Đản, đây.”

Cẩu Đản sang, lập tức điên điên khùng khùng tới bên cạnh Hứa Chư, vẫy đuôi hưng phấn xoay vòng quanh .

Nguyễn Minh cảnh mà cảm thán: "Thật đáng yêu.”

Hai mắt Tạ Duyên Chiêu híp .

Loading...