----
Bà chủ như là sớm kết quả, "Theo lý mà , bọn họ cũng là , đương nhiên tư cách lĩnh tiền trợ cấp. Về phần còn , xem vợ tố cáo ."
Bà chủ quen những chuyện lắm , “Giờ cũng coi như , mới sợ, một tháng xảy vài , tiếp tục tiến thêm mười mấy hai mươi năm..."
Câu tiếp theo bà chủ cũng nổi nữa.
Tham gia quân ngũ chính là như , đầu đeo ở trong thắt lưng quần, ngày nào sẽ mất.
Nguyễn Minh Phù xong lời , trong lòng như đè một tảng đá lớn.
Nhớ lời hôm qua, tâm trạng Nguyễn Minh Phù càng thêm buồn bực.
Cô chút buồn rầu.
Hình như cô hiểu lầm Tạ Duyên Chiêu ...
Ánh mắt bà chủ dừng Nguyễn Minh Phù.
"Hình như nhớ rõ, yêu cô cũng là lính thì ? Đây là chuyện cả đời, cô nghĩ cho kỹ.
Bà chủ ấn tượng sâu sắc với Nguyễn Minh Phù, càng ấn tượng sâu sắc với Tạ Duyên Chiêu.
Một như , một hung dữ như , thế nào cũng cảm thấy hợp. hai hết tới khác thể hiện tình cảm, còn trách cho khó hiểu đây.
Bà chủ cũng là một quân tẩu.
Bà thở dài: "Quân tẩu cũng dễ , đàn ông đáng tin cậy, trong nhà ngoài nhà chỉ thể tự quản, mệt mỏi lắm.”
Đầu cầu thang đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, Nguyễn Minh Phù ngẩng đầu lên.
Lại thấy một đám mặc quân trang từ lầu xuống, ở giữa còn một đôi con.
Con gái ngoan ngoãn dựa vai , đôi mắt to đen như mực, quan sát xung quanh với đôi mắt tò mò và rụt rè. Đứa bé nhỏ gầy, mái tóc vàng hoe vì suy dinh dưỡng.
Người cũng khá hơn chút nào.
Tóc cô rối tung, quần áo cô mặc cũng bẩn đến mức thể rõ, gần như là vá . Cô chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, khuôn mặt lao động già nua, trông già hơn mười tuổi so với tuổi thật.
Mặt cô đờ đẫn, dáng vẻ như một cái xác hồn.
Hai con đều gầy, gầy như que củi, giống như một trận gió thể thổi bay họ.
Nhìn cảnh , trong lòng Nguyễn Minh Phù cảm thấy khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-154.html.]
Bà chủ thở dài một tiếng, "Làm bậy.”
……
Nguyễn Minh Phù đầy suy nghĩ hỗn độn lên lầu.
Cổ họng như một miếng bông bịt , khó chịu vô cùng.Cô mím môi, đôi mày xinh nhíu chặt hơn.
Mấy ngày nay nhíu mày còn nhiều hơn so với một năm cộng !
Nguyễn Minh Phù ở cửa đang lấy chìa khóa mở cửa, thấy Lục Diễm từ lúc nào xông tới, một tay đặt ở cạnh cửa của cô, vẻ mặt thù địch cô.
"Anh trai gì với cô?"
Lý Tranh bé nhỏ chạy nhanh như Lục Diễm, nhưng cũng theo phía .
Nhìn một màn , khuyên nhủ: "Lục Diễm, cả nếu còn gây chuyện thì sẽ phạt đấy.”
Là kết hôn còn cả phạt, truyền thật dễ .
Lục Diễm đoán chừng cũng nghĩ đến điểm , sắc mặt hung ác thu , nhưng về phía Nguyễn Minh Phù vẫn chút khách sáo.
"Nói mau, rốt cuộc cô chuyện gì với trai ?"
Cả ngày hôm nay đều ở trong nhà khách, Lục Dương cho ngoài xằng bậy, cả đều sắp mốc meo. Lúc mở cửa sổ, lúc thấy Lục Dương và Nguyễn Minh Phù đang chuyện.
Lục Diễm tò mò.
bởi vì ở lầu ba nên thấy hai chuyện.
Gấp đến độ vò đầu bứt tai.
Lục Tranh bởi vì lời của Lục Dương mà giữ chặt cửa phòng sống c.h.ế.t cho , Lục Diễm trong lúc nhất thời cũng cách nào với Lục Tranh.
Anh đang định chờ Lục Dương lên thì hỏi nhưng thấy khi gặp Nguyễn Minh Phù, cả xoay rời .
Đi ! Rồi!
Lục Diễm quả thực thể tin .
Anh trai đến đây một chuyến, chẳng lẽ là vì gặp Nguyễn Minh Phù?
Chẳng lẽ trai thật sự cưới phụ nữ nông cạn ?
Không .
Anh đồng ý!