Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:42:55
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Không , thể một tra tấn, cô cũng thể để cho Tên đàn ông đáng ghét  sống !

Nguyễn Minh Phù buông ly rượu trong tay.

"Vậy việc , cô nam quả nữ ở một , đồn ngoài cũng dễ , sẽ giữ .”

Cho gấp chết!

thấy rõ biểu cảm mặt Tạ Duyên Chiêu, chỉ thật lâu mới .

“Được.”

Nguyễn Minh Phù: "......”

Thế nào?

Được cái gì mà !

Tên đáng ghét , đáng đời già như còn độc .

Đi thì , nếu cô mở miệng giữ ba chữ Nguyễn Minh Phù sẽ ngược !

Cô càng nghĩ càng tức, dứt khoát cầm lấy cái ly rót cho một ngụm.

Tạ Duyên Chiêu mím môi, nhấc chân định , hai mắt tự chủ dừng hai túi hành lý đóng gói sẵn trong phòng.

Lông mày tuấn của nhíu .

Bước chân cũng khỏi dừng .

Nguyễn Minh Phù vẻ khó hiểu, ánh mắt rơi xuống ba cái hộp bàn, cô cầm lên, "Anh tới đúng lúc, mang mấy thứ về, đến lúc đó đỡ một chuyến nữa."

Thấy Tạ Duyên Chiêu bất động, cô cầm đồ vật nhét trong tay .

Tạ Duyên Chiêu mấy cái hộp .

Đồ đạc mua bao lâu, cái hộp bên ngoài hình như từng mở . ... Nguyễn Minh Phù sớm định rời khỏi , đương nhiên sẽ dùng đồ mua.

Anh cúi đầu xuống, thoạt vẫn mang theo tinh thần ảm đạm.

Dáng vẻ lọt trong mắt Nguyễn Minh Phù.

Mặc dù mặt cô hiện , nhưng trong lòng cũng sắp đến lật ngược.

Cái đó!

Phải trả cho như .

Thật lâu , Tạ Duyên Chiêu mới khó khăn : "... Đây là đồ cho em, em cầm .”

“Vô công bất thụ lộc!” Nguyễn Minh Phù lui về phía hai bước, “Anh cầm về .”

Không khí xung quanh dường như yên tĩnh trong chớp mắt.

Lúc , ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-158.html.]

“Đồng chí Nguyễn, cô ở đó ?”

Nguyễn Minh Phù Tạ Duyên Chiêu một cái, lập tức thức thời trốn đến khung áo. May mà, nhà khách bố trí khung quần áo lớn, che hết ảnh cao lớn của .

Chỉ cần phòng, sẽ ai phát hiện .

Nguyễn Minh Phù mở cửa.

Thấy hai em Lục gia và mập mạp đang ngoài cửa.

Buồn chính là mặt Lục Diễm thương tích. Chỗ xanh chỗ tím, mắt còn sưng lên, thỉnh thoảng mà hít một vì đau, thoạt đặc biệt buồn .

Lục Dương trực tiếp vấn đề chính.

"Đây là một ngàn tệ và vé xe.*

Anh đưa hai thứ tới.

Tiền bỏ trong phong bì, trông cũng ít, Nguyễn Minh Phù cầm lấy vé xe thoáng qua.

"Đồng chí Nguyễn, lúc mua, vé giường ngày mai đặt hết .”

Lục Dương giải thích một câu.

"Chỉ vé ngày mốt."

Nguyễn Minh Phù cũng để ý.

nếu cô đoán sai, cô hẳn là dùng vé xe .

đầu thoáng qua khung áo.

“Vậy thì ngày mốt .”

Lục Dương lộ bộ dáng như trút gánh nặng, "Đồng chí Nguyễn, cô xem…”

“Yên tâm, hôn ước giữa và Lục gia các từ nay xóa bỏ, các đừng tới trêu chọc , cũng sẽ gây phiền toái cho các .”

Lúc lời , tầm mắt Nguyễn Minh Phù về phía Lục Diễm.

Chỉ là đối phương hiện tại mặt mũi bầm dập, mặt biểu cảm gì. từ trong mắt , Nguyễn Minh Phù sự khó chịu.

Nguyễn Minh Phù nheo mắt, đang phát tác, thấy Lục Dương đột nhiên kéo Lục Diễm .

"Em đây cho , hôm qua em còn gây phiền phức cho đồng chí Nguyễn ?"

Lục Dương thật sự đau đầu với em trai , "Mau xin đồng chí Nguyễn!"

Thành thật mà , khi mở cửa thấy mặt heo của Lục Diễm, cô thật sự chút sợ hãi.

Lục Dương xuống tay cũng nhẹ chút nào.

Vết thương đều là thật.

Nguyễn Minh Phù cũng nghĩ tới Lục Dương đánh thật, là cái loại nửa điểm nước cũng trộn lẫn.

Đây là ruột thật ?

Lục Diễm cứng cổ, vẻ mặt phản nghịch, Nguyễn Minh Phù thật sự cảm thấy chỗ đánh quá .

Loading...