Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:51:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Cũng chính là bởi vì như nên cô mới càng tức giận hơn.

Hỉ nộ ái ố trong tâm trạng của mỗi đều giống .

Nghe chị dâu Vương như , bọn họ chỉ ha ha ha mà thôi.

Nguyễn Minh Phù xổm bếp nhỏ, ngửi mùi hương đang tỏa từ cái nồi đất mặt.

Cô dùng bàn tay nhỏ bé của để đỡ một chút, đang đưa tay mở nắp canh ở bên trong như thế nào thì một bàn tay to lớn đầy vết chai nắm lấy.

Nguyễn Minh Phù ngẩng đầu lên thì thấy Tạ Duyên Chiêu đang rũ mắt xuống.

Thân hình của khá cao to nghiêng một chút thôi cũng đủ che kín hình nhỏ nhắn của Nguyễn Minh Phù .

Giọng của Tạ Duyên Chiêu trầm thấp nhưng tay vẫn nắm lấy tay cô buông.

"Cẩn thận nóng."

Nguyễn Minh Phù giống như kẻ trộm liếc phòng bếp một chút, thấy lúc ai chú ý đến thì mới thở phào nhẹ nhõm.

"Mau buông em ."

Đôi mắt của Tạ Duyên Chiêu ngày càng tối , trong ánh mắt của điều gì đó mà cô thể hiểu .

Đột nhiên cô chút sợ hãi

Đang nên gì mới đúng thì buông tay cô .

"Để ." Tạ Duyên Chiêu cô thật sâu dùng tay mở nắp .

Ngay lập tức, mùi hương tràn ngập khắp khí.

Hồ Uyển Ninh trong phòng bếp ngửi mùi : "Mùi gì thế, thơm như ?

"Thơm quá." 

"Mùi cũng quá thơm ."

"Thật thơm..."

Trải qua một thời gian hầm khá lâu nước súp màu trắng sữa. Có lẽ là do thịt thăn lợn mỡ nên ở phía bề mặt cũng quá nhiều dầu mà chỉ các loại dược liệu đang nổi lên ở phía thôi.

Nguyễn Minh Phù cầm một cái bát nhỏ, gắp dược liệu nấu chín .

Sau đó, cô múc một bát thật đầy đưa cho Tạ Duyên Chiêu.

"Anh uống thử xem."

Uống khi còn nóng thì sẽ hiệu quả hơn đúng ?

Nguyễn Minh Phù chút chắn chắn cho lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-200.html.]

Chỉ là... Biểu cảm của Tạ Duyên Chiêu cũng vi diệu.

Anh cúi đầu chén canh đưa tới mặt , mặt khó thể thấy một chút kinh ngạc, lông mày cũng nhíu : "Cho uống?"

"Món em hầm cho đấy."

Nguyễn Minh Phù gật đầu, đưa bát về phía .

Nói thế nào nhỉ... Vẻ mặt Tạ Duyên Chiêu càng ngày càng phức tạp hơn.

Anh chén canh Nguyễn Minh Phù, chút ngập ngừng :

"Em… Thật sự uống ?"

Nguyễn Minh Phù chút kiên nhẫn.

"Cho thì cứ uống ."

Cô đem chén canh nhét trong tay Tạ Duyên Chiêu, đôi mày xinh càng nhíu : "Một đại nam nhân như lề mề như chứ."

Món canh mới hầm xong nên vẫn còn nóng.

Cũng may là cái chén dày nên nhiệt độ toả ngoài vẫn trong khả năng chịu đựng .

Tạ Duyên Chiêu món súp thăn lợn ở trong bát với ánh mắt dè chừng. Anh khẽ một tiếng, chằm chằm Nguyễn Minh Phù.

thể chịu ánh mắt trắng trợn như .

Cảm giác giống như là một con cá đang ở thớt mà đối phương là đang cầm d.a.o . Nguyễn Minh Phù sợ hãi, đột nhiên cô cảm thấy việc cho Tạ Duyên Chiêu ăn canh bổ thận là đúng sai nữa.

Tạ Duyên Chiêu cũng nhiều, trực tiếp uống.

đôi mắt của tên đàn ông thối đó cứ chằm chằm cô, giống như… Cô là một món ăn đang đĩa .

Tim của Nguyễn Minh Phù đập nhanh, cô chẳng dám nữa.

"Tốt thật đấy, thế mà hai lén lút ở đây ăn một như ."

Hứa Chư từ bên ngoài thì thấy cảnh tượng như thế .

Anh nhún vai.

Sau khi thấy cái nồi đất mặt Nguyễn Minh Phù thì hai mắt liền sáng lên.

"Nhanh lên em dâu, múc cho một chén với."

Hứa Chư ngửi thấy mùi thơm từ trong khí toả , miệng gần như sắp chảy nước miếng đến nơi .

Nguyễn Minh Phù:"... A cái ..."

Không , đây chính là canh bổ thận mà.

"Ai da." Hứa Chư là một kiên nhẫn nên trực tiếp phòng bếp cầm chén tự múc cho một chén:"Để tự !"

Loading...