Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:53:36
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Cố Ý Lâm nhanh, như thể sợ Nguyễn Minh Phù .

"... Cậu đang kiểm tra thính lực của đấy ?"

Cố Ý Lâm ở đầu dây bên hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt tự nhiên, nhưng giọng điệu kiêu ngạo,

nhận đồ gửi ?"

"Cậu còn gửi đồ cho ?"

Nguyễn Minh Phù thực sự ngạc nhiên.

theo quân bạn còn gửi đồ cho cô.

Cố Ý Lâm cũng khá nhiệt tình.

"Cái gì?!"

Cố Ý Lâm thể tin , hét lên.

"Cậu nhận !"

gửi ngay chiều hôm đó, chậm trễ chút nào. Tính thời gian, lúc chắc là đến .

Sao chuyển phát chậm thế!

Còn để cô chế giễu bạn thế nào đây.

Đáng ghét!

Biết thế còn bằng mang theo, ít nhất sẽ mất.

Mất hơn một trăm tệ của cô .

Cố Ý Lâm chỉ thấy tim như đang nhỏ máu.

Số tiền bỏ để đạt hiệu quả chế giễu bạn plastic, tất nhiên cô thấy đáng.

Vậy mà hàng gửi thất lạc . . .

Tò mò về thứ mà bạn gửi cho , Nguyễn Minh Phù .

"Có lẽ còn tới , lát sang bộ đội bên hỏi thử."

Nghe Cố Ý Lâm ở đầu bên tỏ vẻ hài lòng, nhưng giọng vẫn mang vẻ kiêu ngạo.

"Không tìm thấy thì thôi, dù cũng tốn mấy tệ."

Nghe thấy ?

đang mắng Nguyễn Minh Phù vô dụng.

Cố Ý Lâm cảm thấy thật thông minh, thể những lời chế giễu tuyệt vời như .

Nguyễn Minh Phù bình tĩnh đáp một câu.

"Ồ, thì . Không thấy thì tìm nữa."

Cố Ý Lâm ở đầu bên : "..."

Không .

Ý là như ?

Não của bạn ngoài đàn ông thì còn thứ gì nữa ?

Sao khả năng hiểu thể kém đến mức !

Cố Ý Lâm mắng nhưng tìm từ nào, tức đến đỏ cả mặt.

Một lúc lâu mới mở miệng :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-221.html.]

"... Thực cũng thể tìm."

Đáng ghét!

Thật là ghét bạn , cô cúi đầu .

Chết tiệt, tức thật!

" ."

Nguyễn Minh Phù suy nghĩ một lúc tiếp:

"Không là sẽ đến bộ đội ? Nhà sửa xong , đến lúc nào cũng ."

Cố Ý Lâm: "..."

Ôi!

Thật sự là phấn khích!

Bên quân đội thiếu thốn đủ thứ nhưng thứ thiếu nhất chính là đàn ông nha...

Nghĩ đến đây cô lau khóe miệng một cái.

Mặc dù vẻ mặt mong đợi nhưng vì Nguyễn Minh Phù thấy nên Cố Ý Lâm kiêu ngạo .

"Cậu như thì miễn cưỡng đến một ."

" , gặp em Lục Diễm ?"

Từ Lục Dương trả tiền thì Nguyễn Minh Phù từng gặp hai em nhà .

Bây giờ đến cái tên Lục Diễm, cô bỗng ngẩn .

Cô nhíu đôi mày xinh .

"Sao ?"

Cô kể chuyện gặp hai em ở quân khu và chuyện đó.

"Tốt! Làm lắm."

Cố Ý Lâm vỗ tay tán thưởng.

" sớm thấy tên khốn Lục Diễm mắt , đánh .

Cả nhà đều là đồ khốn nạn, loại mà để gặp thì đá cho hai phát mới hả giận..."

"Chồng , giúp đánh ?"

"Lục Dương trông vẻ đạo mạo, hơn em trai . Sao thể những lời vô liêm sỉ như ? Còn cưới , giống như đang ban ơn , còn quỳ xuống tạ ơn ?"

Cố Ý Lâm một tràng dài.

Cuối cùng kết luận, bạn của cô thật mềm lòng.

Chỉ cần một nghìn tệ!

Cả nhà họ Lục đều việc , một hai tháng là kiếm một nghìn tệ. Với họ, tiền chỉ là gãi ngứa mà thôi.

Nếu đổi là cô, ít nhiều gì cũng hét giá cao, để đám khốn nạn tay.

Nguyễn Minh Phù mặt cảm xúc.

"Nói chuyện chính , tự nhiên nhắc đến hai em ?"

Nhắc đến họ Lục với cô, cô liền cảm thấy xui xẻo!

" , suýt nữa thì quên mất chuyện chính."

Cố Ý Lâm vỗ trán.

"Nhà họ Lục đang tung tin đồn về ở Hải Thành kìa!"

Loading...