Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 239

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:55:04
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Trong thư của Nguyễn Minh Phù tuy , nhưng bà Loan chắc chắn sẽ cho rằng con gái sợ bọn họ lo lắng... phỏng chừng vô ý lúc nhớ .

Không thể , ruột chính là ruột, đủ hiểu rõ cô.

Lại thư phía , bảo chiến hữu chiếu cố bọn họ, để cho bọn họ việc liền tìm vị chiến hữu giúp đỡ...

Đối phương chăm sóc bọn họ kỹ lưỡng, bà Loan còn tức giận .

thở dài.

Con gái phiền phức cũng là chó ngáp ruồi, mới thể bắt ưu tú đáng tin như .

“Được .” Bà Loan Ba Nguyễn xổm ở góc tường, phẫn nộ bi thương : “Con gái ông vẫn còn khỏe lắm.”

đưa thư Tạ Duyên Chiêu qua.

“Con gái của ông cũng thiệt thòi .”

Ban đầu ba Nguyễn còn chút nghi hoặc, đợi khi thấy nội dung trong thư, liền nổi giận.

"Lão già hổ!"

Con gái ông mới mười tám tuổi, khi xuyên qua cũng mới hai mươi hai tuổi, lấy một ông lão hai mươi tám tuổi. Nếu ông sinh sớm mấy năm thể xưng em với tên con rể .

Ba Nguyễn tức thương tâm, con gái ông khổ lắm......

Bà Loan: "......”

Bệnh thần kinh!

lười phản ứng với ba Nguyễn, bưng canh hầm trong bếp .

"Lại đây uống !"

“Ồ.”

Trong nháy mắt Ba Nguyễn thu hồi phẫn nộ mặt, tới.

Họ đưa đến nông trường, ăn ngon ở thì thôi, còn việc. Người đàn ông trung niên sống ở phòng bên cạnh đó, chính là bởi vì sức khỏe cạn kiệt, mùa đông năm ngoái thể vượt qua.

Đương nhiên bà Loan thể để ba Nguyễn rơi kết cục như .

Cho dù bên vật tư thiếu thốn, bà áy vẫn hao tâm tổn trí thu thập nguyên liệu nấu ăn vụng trộm bồi bổ sức khỏe cho ba Nguyễn.

“Mau uống .”

Vừa vặn rót hai bát canh.

Có lẽ là bởi vì mùi thơm nồng, sợ thu hút Chu Bái Bì tới, hai tránh khỏi rắc rối liền uống nhanh.

Uống xong để ai phát hiện , ba Nguyễn vẫn quên xóa vết tích.

Bà Loan từng tuổi từng ấm ức như , thở dài một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-239.html.]

“Cuộc sống khi nào mới kết thúc.”

Ăn chút gì cũng lén lút, khó chịu vô cùng.

“Sắp .”

Ba Nguyễn tìm kiếm trong đầu những thông tin liên quan đến thời đại : "Nhiều nhất là ba năm nữa."

Lời cho cả hai vợ chồng trầm mặc.

Đang thở dài thì cửa đột nhiên phát tiếng khiến bọn họ giật .

đang phá cửa!

Bà Loan và Ba Nguyễn liếc , nhanh chóng cất bức thư bàn .

Lại thêm một cước, chiếc cửa lung lay sắp đổ đẩy ngã xuống đất, bụi đất bốc lên.

Gió lạnh thổi ngược khiến cơ thể hai vợ chồng ấm áp nguội lạnh.

Đứng cửa là một mập mạp trắng trẻo.

"Hai mới giấu cái gì?"

Anh họ Chu, là nhân viên của trang trại.

Ba Nguyễn hổ là một ăn, chủ yếu là mềm dẻo khéo léo.

“Giám đốc Chu, tới đây?”

Chu cán sự để ý tới ông .

Lập tức đẩy ba Nguyễn trong phòng.

Mũi khịt khịt, đầu hung tợn trừng mắt ba Nguyễn:

"Được lắm, hai kẻ già sống dai ở trong phòng ăn một .”

Bị mắng là kẻ già sống dai, sắc mặt ba Nguyễn vẫn như thường.

“Nào ăn cái gì.”

Ba Nguyễn qua: "Chúng ngay cả nồi cũng .”

“Bớt giả bộ qua loa .”

Chu cán sự một tay liền gạt ba Nguyễn đang mặt , bước nhanh đến căn bếp rách nát sờ soạng một cái:

"Bên trong còn nóng, chắc chắn hai nhóm lửa.”

Anh mở bàn tay đầy tro đen đặt mặt hai .

Ba Nguyễn: "... Vừa trời quá lạnh, chúng chịu đốt lửa sưởi ấm..."

“Còn dám ngụy biện!"

Chu cán sự hung tợn trừng mắt ba Nguyễn, đưa tay sức đẩy ông một cái: "Lão già thật, còn mau thật.”

Loading...