Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:55:14
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Đang yên đang lành, cũng kẻ thù, khiến trong lòng cảm thấy thoải mái.

“Lúc nãy thím nó còn ở đây khổ sở lắm.”

Hồ Uyển Ninh xong, cũng cảm thấy kỳ lạ.

Nguyễn Minh Phù suy nghĩ một chút: "Là cô gái lớn tuổi hơn một chút, chút bảo thủ.”

Hồ Uyển Ninh vỗ tay: ", chính là cô !”

Nghe còn một trẻ tuổi một chút, dáng dấp xinh , cũng dễ gần.

Nguyễn Minh Phù trợn trắng mắt, nhưng nhịn .

chuyện xảy lúc thì Hồ Uyển Ninh đều cảm thấy chút thể tưởng tượng nổi.

"Tại như ." Hồ Uyển Ninh nghĩ : "Đây là gây họa cho con trai nhà ."

So với Nguyễn Minh Phù, chút ấm ức của thím cô hình như cũng tính là gì.

“Ai .”

Nguyễn Minh Phù mới lười tức giận với loại .

Hồ Uyển Ninh lộ vẻ mặt đau răng, lắc đầu tổng kết.

“Em vẫn nên tránh xa gia đình một chút.”

Nguyễn Minh Phù gật đầu, thấy thời gian còn sớm: "Chị dâu, em đây.”

"Chờ một chút.” Hồ Uyển Ninh vội vàng gọi cô : "Không lão Hứa lão Tạ đang tìm rau mùi ?”

Cô thích ăn, nhưng nhiều quen với hương vị của rau mùi.

!”

Hai mắt Nguyễn Minh Phù sáng ngời.

Rau thơm mà, nấu mì nấu canh cho một chút cũng thơm.

thích.

……

Nguyễn Minh Phù xách đồ thẳng về phía , chị dâu gặp còn vô cùng nhiệt tình chào hỏi cô.

"Đồng chí Nguyễn, vết thương của đoàn trưởng Tạ thế nào ?"

“Không chuyện gì lớn, hơn nhiều .”

“Vậy thì ......”

Nguyễn Minh Phù đang nhà, nào đó kéo .

“Minh Phù, coi như dì cầu xin cháu, tha cho nó !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-242.html.]

Nguyễn Minh Phù hoảng sợ, thứ trong tay cũng rơi xuống đất.

Lúc cô mới về phía kéo .

Lại thấy quần áo bà lộn xộn, tóc càng cần . Mặt vẫn còn nước mắt, hai mắt sưng đỏ, khẩn cầu Nguyễn Minh Phù.

Nguyễn Minh Phù nhíu mày: "Dì , ?”

Chị dâu ngang qua bên cũng nhao nhao dừng bước, xem náo nhiệt.

Trong mắt Lục hiện vẻ khó xử: "Minh Phù, là dì Lý của cháu đây. Trước cháu luôn chạy theo Lục Diễm, cháu quên ?”

Chị dâu vốn rời xong lời đều giống như cây cột, tại chỗ bất động. Không chỉ như thế, còn lén lút vểnh tai lên.

Nguyễn Minh Phù xong đều tức .

Cái gì gọi là chạy theo Lục Diễm chứ?

Đây là sợ cô lăn lộn quá ở khu nhà , bôi nhọ thanh danh của cô.

“Đồng chí Lý, chuyện trách nhiệm."

Nguyễn Minh Phù : "Hai nhà chúng cũng thiết đến mức .”

Đáy mắt Lý Ngọc Hương hiện lên một tia tức giận.

Ngẩng đầu lên, vẫn là một bộ dáng đáng thương khác bắt nạt.

"Bất kể thế nào, hai đều là cùng lớn lên.” Lý Ngọc Hương tiếp tục mở miệng : "Cháu thể nể tình nghĩa lúc nhỏ, thả cho nó một đường ?"

Các chị dâu xong lời , cũng bắt đầu châu đầu ghé tai.

“Đây là chuyện gì xảy ?”

cảm giác trong nhất định vấn đề.”

“Chẳng lẽ lời đồn đại gần đây là thật?”

“Nguyễn Minh Phù lớn lên như , an phận gì.”

……

Nguyễn Minh Phù Lý Ngọc Hương chủ ý xa gì.

“Nơi là khu nhà quân nhân, nơi dì loạn.”

Lý Ngọc Hương một tay ôm ngực, một tay sống c.h.ế.t nắm lấy cánh tay Nguyễn Minh Phù. Cô cảm thấy cánh tay đ.â.m đau, đôi mày xinh cũng nhíu .

"Minh Phù, cháu nhận dì ?"

Lý Ngọc Hương nức nở: "Dì trách cháu, nhưng dù Lục Diễm cũng lớn lên cùng cháu, cháu thể tha cho nó một ?"

“Cháu yên tâm, dì sẽ đưa nó về dạy dỗ cẩn thận, tuyệt đối sẽ phiền cháu nữa.”

đến hai mắt đỏ bừng, sức khỏe cũng bởi vì bi thương mà run rẩy.

Những chị dâu lời hai , giống như ăn một quả dưa hấu.

Loading...