----
Lúc mỗi khi cô gặp Nguyễn Minh Phù sẽ nhắc chuyện , đó cô lấy cớ nên mới gì nữa.
"Vậy thì ." Chị dâu Lâm tức giận, ngược Cố Ý Lâm: "Chị để ý hộ em , khi nào sẽ thông báo cho em."
"Vâng!"
Giọng Cố Ý Lâm trả lời lớn.
Mọi ngạc nhiên, đó ầm lên.
Bọn họ đều lòng , nhạo.
Chị dâu Vương nhe cả răng: "Cô gái thẳng thắn giống ."
…
Nguyễn Minh Phù cầm đồ chuẩn sẵn tay: "Cậu đừng , trông nhà cùng Vượng Tài nha."
Cố Ý Lâm: "..."
Cho đến khi Nguyễn Minh Phù , cô mới tỉnh táo .
Sao là trông nhà cùng Vượng Tài?
Mẹ nó coi cô là Vượng Tài ?
Đêm qua còn ngủ chung một giường, tỉnh dậy xuống giường bắt đầu trở mặt nhận .
Đáng ghét!
Cố Ý Lâm tức giận ai hiểu , mà mấy Nguyễn Minh Phù đang đường đến bệnh viện. Dọc theo đường yên tĩnh tiếng động, cũng nên cái gì.
Chị dâu Vương phá vỡ sự yên tĩnh.
"Em dâu, em ngửi thấy mùi thịt từ nhà bên cạnh ?"
"Mùi thịt gì?"
Nguyễn Minh Phù hiểu, hỏi .
"Ôi, cô ." Hồ Uyển Ninh tiếp: "Hai ngày nay cô bận, sớm về trễ, ngay cả chó cũng cho ăn nên mới để em chăm ở nhà."
Chị dâu Lâm tò mò: "Em dâu, em bận gì ?"
"Không gì." Nguyễn Minh Phù hổ: "Em chỉ phiên dịch ở triển lãm trong hai ngày thôi."
"Phiên dịch?"
Ngoài Hồ Uyển Ninh chuyện, mấy khác đều kinh ngạc há to miệng.
"Ôi!" Chị dâu Vương nhanh mồm nhanh miệng: "Đây là công việc của văn hóa."
Dù họ nhiều văn hóa, nhưng vẫn giá trị của công việc phiên dịch. Ánh mắt Nguyễn Minh Phù đổi, mang theo sự kính trọng đối với văn hóa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-296.html.]
"Em dâu giỏi quá."
"Thằng nhóc nhà học cách đánh vần còn khó khăn, kể đến ngôn ngữ của nước ngoài."
"Chị dâu đỉnh quá…"
Hà Thúy Hương rùng .
May là cô quyết định kịp thời và đưa Hà Xuân Hoa về quê. Nguyễn Minh Phù xinh , còn phiên dịch, đàn ông chỉ cần cũng chọn ai.
Em gái cô chỉ mất mặt mà còn lợi ích gì.
Nguyễn Minh Phù rụt rè: "Em giỏi như chị dâu , chỉ là từ nhỏ ba em khá nghiêm khắc."
Chị dâu Vương thấy, mặt tỏ vẻ suy nghĩ.
"Dù em dâu vẫn giỏi."
" , phiên dịch đó, một thể kiếm mấy chục tệ..."
Nói xong, hai mắt mấy chị dâu sáng lên.
Người văn hóa cách họ quá xa, tiền bạc mới là thứ khơi dậy hứng thú của họ.
Nhất là chị dâu Vương, trong mắt càng tỏa sáng.
Mặc dù họ cơ hội, nhưng vẫn thể bắt con trai và con gái . Không cần nhiều, mười ngày một , một tháng cũng hơn một trăm.
Ôi ơi, chẳng việc còn ngon hơn công nhân ?
Các chị dâu con mục tiêu, hận thể lập tức trở về đốc thúc đứa nhỏ trong nhà chăm chỉ học tập.
Nàng dâu trẻ con cũng lộ vẻ mặt khao khát.
"Chúng thôi." Hồ Uyển Ninh vội vàng : " , chị dâu Vương định gì ?"
Chị dâu Vương lập tức đổi biểu cảm mặt:
"Này, chị khác , bà lão cầm tiền ăn mà tiểu đoàn trưởng Cố đưa, trốn ở trong phòng ăn uống thoải mái, ngay cả thịt vụn cũng cho ."
"Người ở cữ ăn cháo loãng."
Bà lão bồi bổ đến béo , ngay cả nếp nhăn cũng mờ .
Người nào còn tưởng rằng ở cữ là bà .
Hà Thúy Hương hít sâu: "Sao ác thế?"
Cô nhớ đến chồng của .
Mẹ Ngô đối xử với cô , ngoại trừ ba ngày khi kết hôn, chuyện trong nhà đều do ba con dâu phiên , thiên vị, Hà Thúy Hương khâm phục chồng .
Lúc cũng cho cô nhiều thứ.
Mẹ chồng coi trọng cô , Hà Thúy Hương cũng hiểu chuyện. Trước khi cô đưa ít tiền cho bà, cho hai chị dâu khác thể gì.
Cô và Ngô Cương bàn bạc xong, mỗi tháng gửi mười tệ về.