Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 301

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:00:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Giường đối diện một bác gái, dáng vẻ cũng hơn năm mươi tuổi, dáng vẻ hiền lành bác gái thấy cô thảm, chịu đây an ủi.

“Cháu gái, đừng .”

“Vừa còn nhiều quan tâm con như mà.”

Bác gái , lúc thấy một cô chỉ một một . Thỉnh thoảng còn giúp cô một tay, thấy ai chăm sóc cô , còn mang cho cô một bát canh gà.

Lý Hiểu Nguyệt nhào trong lòng bác gái, càng thảm hơn.

lúc , Cố tóc tai bù xù xông tới, một cái tát đánh thẳng mặt Lý Hiểu Nguyệt.

Bác gái bối rối, Lý Hiểu Nguyệt cũng ngây .

“Xảy chuyện gì.”

Bác gái kịp phản ứng ngăn Cố .

“Sao bà thể đánh phụ nữ sinh con?”

Người trong phòng bệnh động tĩnh, cũng nhao nhao qua.

Mẹ Cố còn động thủ, bác gái giữ chặt bà , qua.

“Đồ đê tiện , mày gì với con trai tao?”

Hai mắt bà đỏ bừng, giống như g.i.ế.c .

Lý Hiểu Nguyệt che mặt, bất lực lắc đầu.

“Con , , hôm nay con còn gặp .”

Mẹ Cố tức giận đến mức n.g.ự.c đập liên hồi: “Mày gặp con tao, hôm nay nó đến gặp tao bảo tao về quê .”

Trong mắt Lý Hiểu Nguyệt ngấn lệ.

“Không , con thật sự .”

thật, tại Cố tin.

Mẹ Cố chặn , cách nào động thủ. Bà tức bực, đem bộ đồ đạc tủ lật xuống, âm thanh rơi xuống đất phát tiếng vang ồn ào.

Người trong phòng bệnh sợ đến run lên.

Ba đứa trẻ cũng .

Lý Hiểu Nguyệt đau lòng ôm đứa nhỏ trong ngực, dỗ dành.

Mẹ Cố thấy càng tức giận.

“Ăn của tao, uống của tao, kết quả sinh cái thứ , mày đúng là phế vật.”

Lý Hiểu Nguyệt xong mấy lời d.a.o , nước mắt chảy xuống.

“Niếp Niếp cũng là cháu gái của .”

“Tao cần.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-301.html.]

Mẹ Cố thấy Lý Hiểu Nguyệt thấy phiền.

Lúc đầu chính là cái vẻ lóc , cho con bà cưới nó.

Kết quả thì ... con nhỏ phụ giúp cho con bà cái gì hết, còn sinh cái thứ .

Ôm cháu trai, c.h.ế.t bà cũng khỏi quan tài.

Lý Hiểu Nguyệt càng dữ dội hơn.

“Chị , chị cũng thể như thế.”

Bác gái chút khó xử, khuyên nhủ một câu:

“Đều là một nhà, cần gì ầm ĩ khó coi như . Chỉ là sinh con gái, nhất định sẽ sinh con trai mà.”

“Người thường mà, nở hoa kết quả, đó cũng là chuyện .”

Mỗi một câu của bác gái, đều giống như d.a.o tim Cố.

Mắt bà đỏ hơn.

“Sinh cái gì mà sinh, con tiện nhân thể sinh con nữa !”

Ánh mắt của rơi Lý Hiểu Nguyệt, Lý Hiểu Nguyệt khó xử cúi đầu.

Nhất thời, bác gái cũng nên gì.

“Chị , chị bớt giận cái , xuống từ từ chuyện.”

“Ngồi xuống cái gì.”

Nhớ tới dáng vẻ lúc nãy của con trai bà bảo bà về quê, Cố hận vô cùng, tát một cái còn đủ, bà đánh nữa.

Bác gái sợ sẽ chuyện gì đó, giữ chặt bà .

Lý Hiểu Nguyệt một màn như , càng lúc càng thất thần.

thẳng về phía Cố.

“Mẹ nó, mày sinh cái thứ như còn dám dòm tao?” Bà Cố cảm thấy khiêu khích, càng xông tới đánh cô

Người tức giận luôn một vài tiềm năng kích phát.

Mẹ Cố là như .

Bác gái mạnh hơn bà , nhưng bà vẫn giãy thoát.

vội giường Lý Hiểu Nguyệt, giơ tay đánh ngay. 

Dừng lực mạnh, hề nương tay. Tiếng đánh vang vọng khắp phòng bệnh, khiến tất cả đều đau răng.

Bà lão tay độc ác quá.

Đánh con dâu mà như đánh kẻ thù, dè chừng.

Trong phòng bệnh một nam nổi nữa, đang lên ngăn , thấy ngoài cửa một vọt . Thấy cảnh đầu càng run lên, tách bác gái và Cố .

“Mẹ, thế nào, cho con c.h.ế.t .”

Loading...