Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 302

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:00:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Lý Hiểu Nguyệt là một bệnh nhân, còn đang bế đứa bé, thể chống đỡ .  Cô chỉ thể bảo vệ con gái, để lộ gáy và lưng.

Bà Cố cũng ác độc 

Không đánh lưng, đánh đầu của Lý Hiểu Nguyệt.

Bác gái bên cạnh cũng nhịn hít sâu một .

“Tân Tân nuôi con khổ như , mà giờ con với như thế.”

Hốc mắt bà Cố đỏ lên, nước mắt trực tiếp rơi xuống.

Quả nhiên, tiểu đoàn trưởng Cố Cố như , lập tức luống cuống tay chân. Vẻ mặt tức giận thấy, chỉ còn sự khó xử.

“Mẹ, con ý .”

Mẹ con hơn hai mươi năm, Cố cũng quá hiểu con trai.

Lý Hiểu Nguyệt ôm con gái, ánh mắt càng đờ đẫn.

Lần nào cũng như , chỉ cần cô Cố nổi lên xung đột. Bà chỉ cần một cái, chuyện lớn bằng trời tiểu đoàn trưởng Cố cũng thể tha thứ cho bà .

cũng là ruột, đứa con hiếu thảo tiểu đoàn trưởng Cố thể bây giờ?

Sao mà thể tha thứ cho bà .

Khóe miệng Lý Hiểu Nguyệt gợi lên một tia trào phúng.

“Xảy chuyện gì.. ở đại sảnh lầu một cũng thể âm thanh ồn ào của .”

Một y tá ở cửa: “Ở chỗ giữ im lặng, để cho cùng phòng nghỉ ngơi.”

Trong mắt tiểu đoàn trưởng Cố hiện lên vẻ khó xử.

nếu đúng, .

“Chúng sai , cô yên tâm, sẽ ồn nữa.”

Sắc mặt y tá hề , hừ lạnh một tiếng . Đã thấy Lý Hiểu Nguyệt cầm lấy vại ngăn tủ, ném về phía Cố.

Trên mặt cô vô cùng tàn nhẫn, bỏ con gái xuống.

Cũng Lý Hiểu Nguyệt như thế nào, động tác nhanh nhẹn đang ở cữ.

Ngồi bà Cố, đối phương còn kịp phản ứng, tát liên tục lên mặt bà .

Cho đến khi mặt Cố sưng lên, khoé miệng tràn vết máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-302.html.]

Mẹ Cố kịp phản ứng.

Đợi khi kịp phản ứng , Cố lập tức nổi giận. kịp gì, Lý Hiểu Nguyệt nhanh tay lẹ mắt cầm lấy vại bên cạnh đập bà một cái.

Mọi đều sững sờ cảnh tượng .

Hai bên cạnh cũng vô cùng hả hê.

Mọi cũng khó chịu với bà lão lâu .

coi chị dâu là con , cho hai chị dâu bên cạnh chút đồng cảm.

may mắn hơn Lý Hiểu Nguyệt, chồng cũng đại ác nhân. Thi thoảng cũng xung đột nhỏ, nhưng kiểu mày c.h.ế.t tao sống kiểu thì mới gặp đầu tiên.

“Hiểu Nguyệt, em…”

Tiểu đoàn trưởng Cố cúi đầu lập tức đối diện với ánh mắt tràn đầy hận ý của Lý Hiểu Nguyệt, nửa câu kẹt ở trong cổ họng, nên lời.

“Mấy đừng tới đây.” Lý Hiểu Nguyệt lộ vẻ hung ác, nắm tóc Cố, một tay cầm vại : “Nếu mấy tới đây, đánh c.h.ế.t bà .”

Mấy lời của cô cho y tá tiến lên dừng .

“Bà già , lúc nãy oai phong , bà cho xem.”

Vừa dứt lời, Lý Hiểu Nguyệt tát một cái.

Mẹ Cố đánh lệch mặt, tức giận .

Trên trán bà Cố thủng một lỗ, nhưng chảy máu. Hai bên mặt bà sưng húp, tóc tai loạng xoạng, trông vô cùng thê thảm.

Tiểu đoàn trưởng Cố chút đành lòng, nhịn khuyên nhủ.

“Hiểu Nguyệt, em đừng xúc động…”

“Anh câm miệng cho em!”

Khuôn mặt Lý Hiểu Nguyệt cũng in một dấu tay, thê thảm.

Cô căm tức Cố doanh trưởng, nghĩ đến lời của Nguyễn Minh Phù, lúc nhiều dụng khí:

“Mẹ còn hổ trách sinh con trai, rõ ràng là con của bà vô dụng!”

Trong mắt tiểu đoàn trưởng Cố hiện lên khó xử: “Hiểu Nguyệt, em bình tĩnh một chút…”

Lý Hiểu Nguyệt mặc kệ , cô chuyển mục tiêu sang Cố.

Nghĩ đến chuyện Cố với , cô liền hận đến nghiến răng.

“Nói là một con khốn, còn bà là gì, con khốn già?”

Loading...