Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 341

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:03:19
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Tạ Duyên Chiêu gì, chỉ đưa tay xoa đầu cô, Nguyễn Minh Phù bắt .

chút tức giận. "Lát nữa còn chụp ảnh, rối em chải .”

Lược của tiệm chụp ảnh là dùng chung, bao nhiêu dùng qua.

dùng.

Giọng Nguyễn Minh Phù mềm mại triền miên, giống tức giận, mà là nũng.

Đôi mắt Tạ Duyên Chiêu càng tối hơn.

"Được , thể chụp ." Ông chủ hai trai tài gái sắc cùng một chỗ, : "Tình cảm của hai ."

Nguyễn Minh Phù cực kỳ đắc ý.

Sau lưng cô nếu cái đuôi, sớm vểnh lên trời .

Sau khi chụp ảnh xong, liền đến phiên Tạ Duyên Chiêu.

Người đàn ông thối mỗi bức bày một biểu cảm, căn bản sẽ phí sức. So với lúc chụp Nguyễn Minh Phù, ông chủ vẻ qua loa. Tạch tạch vài cái, đến một phút là xong.

Nguyễn Minh Phù: "......”

Tốt và hiệu quả.

“Đồng chí, tổng cộng là ba tệ.”

Tạ Duyên Chiêu liếc máy ảnh lớn bên cạnh. "Có thể rửa gấp ?”

“Vậy thì mắc , năm tệ. Đồng chí cần gấp ?”

Nguyễn Minh Phù cũng tò mò: "Nhanh nhất là bao lâu?”

“Vậy thì nhanh thôi."

Ông chủ suy nghĩ. “Nhiều nhất là hai giờ.”

“Nhanh thật đấy.”

Nguyễn Minh Phù lên tiếng. “Vậy thì rửa gấp .”

Nơi cách quân khu xa.

Mấy ngày nữa đến nhà ga đón ba cô, phỏng chừng cũng thời gian vòng qua bên , còn thêm chút tiền cũng bớt việc.

“Ừ, lát nữa chúng đến.”

Tạ Duyên Chiêu lên tiếng, trả tiền.

Sau khi rời khỏi tiệm chụp ảnh, hai liền đến hợp tác xã.

Quản lý béo thấy bọn họ thì hai mắt sáng lên. "Đồng chí Tạ và đồng chí Nguyễn đến ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-341.html.]

“Giám đốc Vương.”

“Không cần khách khí."

Quản lý béo rộ lên, đôi mắt hạt đậu thành một đường thẳng. “Đồng chí Nguyễn, con gái Ý Lâm gây thêm phiền phức cho các chứ.”

Ông bà Cố nhờ chăm sóc Cố Ý Lâm, đương nhiên qua loa cho xong.

Mấy ngày hôm còn mang theo chút đồ thăm cô, quản lý béo thế mới bạn trong miệng Cố Ý Lâm là quen.

“Nào , giám đốc Vương quá khách khí .”

"Mọi đến đúng lúc, hôm nay mới hoa quả tươi mới đến, còn kịp bày hàng, theo ."

Quản lý béo dẫn hai đến một nơi giống như nhà kho.

Đi , bên trong đầy hoa quả, Nguyễn Minh Phù liếc mắt , dĩ nhiên còn táo đỏ rực.

Cô thèm ăn trái cây lâu.

Ngoài còn những quả đào to và đỏ.

Nguyễn Minh Phù nhịn , cũng mua ít. Loại chuyện chỉ thể chín thể ép chín, tích trữ nhiều một chút tới ăn trái cây cũng khi nào.

“Giám đốc Vương, cảm ơn .”

"Cái gì đáng cảm ơn, tiện tay mà thôi."

Quản lý béo bộ dáng hai , vô cùng hiểu chuyện. "Vậy quấy rầy hai vị nữa."

Hai vợ chồng đem đồ mua bỏ trong xe, Nguyễn Minh Phù đúng lúc lấy quyển sổ nhỏ của cô.

Mua đồ giống với trong sổ, mỗi loại mua liền tích trong sổ. Đợi đến khi tích xong bộ, trong tay Tạ Duyên Chiêu xách ít đồ.

Đi nửa đường, Nguyễn Minh Phù dừng .

“Anh xem, là chúng mua thêm mấy con gà đất nhỏ. Em cho , bà Loan hầm canh tuyệt.”

Nếu , cô cũng sẽ chống đỡ nhiều chuỗi cửa hàng như .

Nghĩ đến mùi vị đó, Nguyễn Minh Phù nhịn nuốt nước miếng.

Tạ Duyên Chiêu liếc mắt hợp tác xã, lúc cũng bán gà. Anh suy nghĩ. "Chờ ngày nào đó, về nông thôn bắt mấy con gà về.”

“Thực gia đình nuôi gà.”

Chị dâu nuôi gà trong sân ở nhà trệt, nhà ống cũng cách. Ở ruộng rau bên lấy mảnh đất tre cao bằng , gà bay ngoài, còn thể tùy ý rau ăn.

Bên đều là nuôi như , cũng sợ khác sẽ trộm mất.

Nguyễn Minh Phù ngại sống chết, nuôi là thể nuôi.

"Được." Cô đồng ý.

Nếu trong gia đình sắp sinh con, gà nuôi đủ ăn cũng sẽ về nông thôn bắt.

Bộ đội cũng là mắt nhắm mắt mở.

Loading...