Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 374

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:08:12
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Buổi tối, bà Loan về đến nhà thấy vẻ mặt ủ rũ của ba Nguyễn.

“Ông cái gì ?”

Ba Nguyễn thở dài một cái, ôm n.g.ự.c u oán :

“Cứ nghĩ đến chuyện con gái kết hôn, khó chịu......”

Bà Loan trợn tròn mắt đến bên giường, đáp lời ông.

“Vợ ơi, cứ nghĩ đến việc con gái chúng lập gia đình, trong lòng khó chịu.”

“Vợ?”

“Vợ! Bà một câu ......”

“Câm miệng!"

Bà Loan đá ông một cái, : "Không ngủ thì ngoài chạy hai vòng, bớt phiền .”

Ba Nguyễn sờ cái chân đạp đau, tủi lên giường.

Căn phòng chìm bóng tối, ba Nguyễn cứ nhắm mắt thì cảnh mật của con gái và Tạ Duyên Chiêu xuất hiện trong đầu ông.

Ông cũng hiểu , con gái rời khỏi cha già ......

Trong tiếng than thở của ba Nguyễn, một đêm trôi qua nhanh.

Ngày hôm , bà Loan ngủ dậy đối diện với một đôi mắt gấu trúc.

Bà Loan: "......”

"Để phân tích cho ông cái gì , cái gì nhé."

Bà chán nản liếc mắt: "Cuộc sống hiện tại của con gái , thằng nhóc cũng là một đáng tin cậy. Chúng ở nông trường, thằng bé còn quên nhờ chủ nhiệm Hoàng quan tâm chúng ."

“Ông thấy thằng bé tranh công với con gái ông ?”

Nếu chủ nhiệm Hoàng cho bọn họ thì ba Nguyễn và bà Loan cũng chuyện như .

Ba Nguyễn: "... hiểu, nhưng mà vẫn khó chịu.”

Khó chịu từ đêm qua đến bây giờ.

Bà Loan im lặng.

“Cũng già mồm cãi láo y như con gái ông!"

quần áo, :

"Ông cứ chậm rãi ôm cái khó chịu của ông .”

Ba Nguyễn: "......”

Lúc ba sắp tới, Nguyễn Minh Phù chuẩn nhiều thứ hữu dụng.

Bà Loan lấy gà tươi , cho chút dược liệu mới hầm lên. Bà với ba Nguyễn ở nông trường điều kiện thì , bây giờ sẵn đồ thì bà cũng cần khách sáo.

Rất nhanh, mùi thơm lan tỏa khắp nhà.

Nguyễn Minh Phù giường giật giật cái mũi, đột nhiên mở to hai mắt.

"Nhất định là đang đồ ăn ngon !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-374.html.]

Không , cô xem.

Nguyễn Minh Phù quên mất vết thương chân , giẫm chân xuống thì một cơn đau thấu tim ập đến khiến cô nhe răng trợn mắt kêu đau.

"Để xem vết thương thế nào?"

Tạ Duyên Chiêu lo đến độ kiềm chế , cầm chân cô kiểm tra.

Qua một đêm nghỉ ngơi, tình trạng của cô hơn nhiều. Cũng tiêu sưng nhưng mà phần trật còn một vết bầm lớn màu đen tím.

“Cẩn thận một chút!"

Lúc Tạ Duyên Chiêu mới thở phào nhẹ nhõm, "Em liều thật đó! Không vết thương ở chân khỏi ?”

Nguyễn Minh Phù bất mãn nhăn mũi, nhưng phản bác.

Ngửi mùi thơm khí càng ngày càng thơm, cô vỗ vỗ vai đàn ông.

“Nhất định em đang đồ ăn ngon, mau dẫn em qua đó.”

Tạ Duyên Chiêu sớm ngửi thấy mùi thơm đó cũng khiến đói ngấu ruột. Nuốt một ngụm nước miếng, mới ôm vợ phòng bếp.

"Bác gái, như ?"

Nguyễn Minh Phù bước , thấy cô bạn đeo bám bà Loan lấy lòng.

Đáng ghét!

Người bạn đáng ghét cướp ruột của cô.

Bà Loan chiếc bắp cải trắng thưa thớt mấy lá trong tay Cố Ý Lâm, chậm rãi gật đầu.

“Cháu bỏ .”

Bà chỉ cái thớt bên cạnh, liếc qua thấy Nguyễn Minh Phù.

"Chân thương thế nào ?"

Cô ngoan ngoãn bếp nhóm lửa.

"Con đỡ hơn nhiều ạ."

Hai mắt Nguyễn Minh Phù sáng lấp lánh chằm chằm nồi: "Mẹ, đang món gì ngon ?"

Bà Loan để ý tới cô, mà ôn hòa Tạ Duyên Chiêu.

“Sau con đừng nuông chiều con bé. Nó chỉ thương ở chân thôi, cũng què, để nó tự .”

Nguyễn Minh Phù: "......”

Nghe , , đây là lời ruột ?

Tạ Duyên Chiêu ho một tiếng, tránh nặng tìm nhẹ : "Mẹ, cần con giúp gì ?”

"Con mổ cá ."

“Sáng nay chúng ăn ngon như ?”

Nguyễn Minh Phù bình canh hầm cách đó xa, con cá nặng mấy cân trong chậu, nhân cơ hội điều kiện.

“Mẹ, con ăn cá om dưa chua.”

“Cho con ăn cái rắm!”

Bà Loan trừng mắt cô một cái.

Loading...