Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 392

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:21:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Nguyễn Minh Phù sửng sốt, ngước mắt bà Loan.

Lại thấy bà bình tĩnh : "Được, ngày mốt bác thời gian."

"Vậy thì quá."

Lý Tú Tú cũng thở phào nhẹ nhõm: "Bác gái, cháu sẽ chuyển lời đến cháu."

lên, thuận thế rời .

"Tú Tú, mang mấy con cua về ăn ."

"Không... Không cần..."

Cuối cùng Lý Tú Tú cũng từ chối nữa, vẫn nhận lấy con cua.

Nhìn bóng lưng cô rời , Nguyễn Minh Phù ung dung tới: "Mẹ, đừng thật sự coi trọng cô , con dâu của nhé?"

"Nói vớ vẩn cái gì đấy."

Bà Loan trừng mắt cô một cái xoay nhà.

Nguyễn Minh Phù vội vàng theo.

"Vậy còn đồng ý đến đó ăn cơm?"

"Mẹ và Diệp Thu chuyện hợp , đến đó ăn bữa cơm thì ?"

Nguyễn Minh Phù lẩm bẩm: "... Mẹ chuyện với ai mà chẳng hợp?"

"Con , con quan tâm chuyện gì?"

Bà Loan thông suốt: "Đối phương chỉ mời đến ăn một bữa cơm, rõ là gì. Hơn nữa, cũng chắc Diệp Thu ý đó, xem bộ dạng gấp gáp của con kìa."

"Ồ."

Cái gì gọi là chắc ý đó, bà rõ ràng chính là ý đó!

Cũng bà Loan nghĩ cái gì nữa.

Nguyễn Minh Phù ghét Lý Tú Tú, nhưng ấn tượng của cô đối với Diệp Thu thật sự .

...

Sau khi vết thương bình phục, bọn họ rời khỏi bệnh viện.

Nếu còn ở nữa, bọn họ sẽ mất mặt chết!

Người ở phòng bệnh xung quanh ai mà , nhà Tạ tư lệnh chuyện hổ gì, đánh sưng mặt.

Có lẽ là sợ mất mặt, Tạ tư lệnh ít khi đến thăm bọn họ.

Bảo mẫu gấp gáp cùng Tạ Ngâm viện, phòng ngừa Tạ tư lệnh khác lợi dụng sơ hở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-392.html.]

Bạch Thiển Châu dỗ dành Tạ tư lệnh mấy ngày, lúc thái độ của ông đối với hai con mới khôi phục như lúc ban đầu.

Hôm nay, Bạch Thiển Châu dẫn theo Tạ Ngâm đến hợp tác xã cung ứng.

Xuống xe, Tạ Ngâm thấy phía ai theo, oán giận : "Mẹ, chúng sống như thế đến khi nào?"

Bạch Thiển Châu nhắc nhở cô cố gắng nhịn thêm một chút, nhưng Tạ Ngâm đương nhiên thể nhịn .

"Mẹ, bên phía bà điên cách nào tay, còn Tạ Duyên Chiêu thì ?"

Từ khi đánh, Tạ Ngâm liền hận hết tất cả quan hệ với Nguyễn Minh Phù: "Anh ở trong quân đội, ba là tư lệnh, tay với là chuyện dễ như trở bàn tay ?" 

"Câm miệng!"

Bạch Thiển Châu thấy cảnh sát cách đó xa, hung hăng trừng mắt Tạ Ngâm.

"Mấy lời như thế đừng lung tung, nếu ba con thì đừng trách ông sẽ giáo huấn con."

"Mẹ..."

Tạ Ngâm kéo tay Bạch Thiển Châu, bắt đầu nũng.

"Dù ba và cũng ưa gì . Chúng chẳng là một công đôi chuyện ?"

"Con nghĩ chúng thể tay với ?"

Tạ Ngâm cảm thấy thể.

Hai mắt Tạ Ngâm sáng lên, suy nghĩ một lát :

"Cô là con của nhà tư bản ư? Chúng thể... Mẹ! Sao đánh con?"

Bạch Thiển Châu tức giận đến n.g.ự.c phập phồng: "Con ngu ? Lúc thì thôi , nhưng bây giờ ba sửa án . Hơn nữa, cho dù quan hệ của ba con và Tạ Duyên Chiêu , nhưng họ vẫn là ba con ruột."

Bà nhéo eo Tạ Ngâm, đau đến mức xém chút nữa nhảy dựng lên.

"Nếu tay với thằng nhóc Tạ Duyên Chiêu đó thì ba con cũng sẽ liên lụy, con thể động não một chút ?"

Bạch gia cũng gọi là quyền thế, vì chọn nhẫn nhịn Tạ tư lệnh nhiều năm như ?

Bạch Thiển Châu liếc cô một cái: "Đi theo !"

"Ồ."

Tạ Ngâm cũng dám nữa.

Sau khi hợp tác xã cung ứng, Tạ Ngâm khinh thường bĩu môi.

Cái chỗ rách nát gì thế !

Còn lớn bằng một nửa hợp tác xã cung ứng ở thành phố!

Đột nhiên nghĩ đến Nguyễn Minh Phù, Tạ Ngâm hận đến nghiến răng nghiến lợi.

"Trước tiên sẽ mua cho con mấy bộ quần áo."

Loading...