Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 414

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:24:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Tạ Duyên Chiêu ôm chặt Nguyễn Minh Phù hơn: "Cho dù rời thì rời là ông mới đúng."

Tạ Tư lệnh hừ lạnh một tiếng.

"Cuộc bầu cử tổng tư lệnh ba con giúp ba."

"Đừng mà mơ đến chuyện đó!"

Ánh mắt của Tạ Duyên Chiêu lướt ngang qua tư lệnh Tạ với sự khinh thường.

Nói là để Tạ Duyên Chiêu giúp ông nhưng chẳng mục đích cuối cùng là đánh chủ ý lên thế lực của nhà họ Bạch . Thật tư lệnh Tạ là loại đê tiện tới mức nào, da mặt của ông thể dày như chứ?

"Giúp ba cũng là đang giúp con, con trai của tổng tư lệnh thì tiền đồ của con sẽ càng thêm tươi sáng."

Nguyễn Minh Phù: "..."

hiểu, nhưng cô sốc lớn.

"Tư lệnh Tạ, ông nghĩ Tạ Duyên Chiêu đảm nhận vị trí đoàn trưởng là nhờ hào quang của ông ?"

Tư lệnh Tạ hếch cằm lên.

Tuy rằng gì nhưng hành động của ông cho Nguyễn Minh Phù câu trả lời.

Nguyễn Minh Phù: “...?” 

"Tư lệnh Tạ thì nên quá tự cao tự đại như . Cho dù là hiểu thì cũng thể những lời như ."

Trên của đàn ông thối đầy rẫy những vết thương, vài chỗ thương nguy hiểm. Nếu chút may mắn thì sớm c.h.ế.t . Còn vị trí đoàn trưởng cũng là do năm ngoái lập công lớn cấp tiện đè ép công lao của nên mới để thăng chức.

Tư lệnh Tạ nhíu mày.

"Dạy dỗ cô cho , đàn ông đang chuyện thì quyền xen ."

Nguyễn Minh Phù: "..."

Mẹ nó, nếu loại là ba cô thì cô đập vỡ đầu ông từ lâu !

Khóe miệng Tạ Duyên Chiêu khẽ nhếch lên: " cảm thấy cô   lý."

"Con...!"

Tư lệnh Tạ sắp nổi giận, Bạch Thiển Châu từ chui nhào về phía tư lệnh Tạ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-414.html.]

"Lão Tạ, đến tìm Duyên Chiêu với em một tiếng, em tìm lâu đấy."

Tuy rằng Bạch Thiển Châu lớn tuổi, nhưng giọng giống như thiếu nữ hai tám tuổi uyển chuyển và dịu dàng, nhẹ nhàng đến mức thể khiến rơi nước mắt. Khi hai ở bên , tư lệnh Tạ còn từng hỏi bà hát hí khúc , đó khi nhận đáp án còn khiến ông thất vọng một hồi lâu.

Vì lấy lòng tư lệnh Tạ nên Bạch Thiển Châu cố ý tìm để chỉ dạy.

Chỉ là bà còn học xong thì tới...

Tư lệnh Tạ thẳng , trong lời chút kiên nhẫn: "Sao em tới đây."

"Đương nhiên là em lo lắng cho ."

Lúc Bạch Thiển Châu mới về phía Tạ Duyên Chiêu với ánh mắt hoài niệm: "Mấy năm gặp mà Duyên Chiêu lớn như ..."

Lo lắng cái rắm!

Gần đây thái độ của tư lệnh Tạ đối với Bạch Thiển Châu càng ngày càng mất kiên nhẫn nên trong lòng bà chút bất an, lúc nào cũng để mắt đến tư lệnh Tạ thì mới cảm thấy yên tâm.

Tạ Duyên Chiêu thèm mà chỉ kéo Nguyễn Minh Phù .

"Đứng !"

" rảnh để xem mấy diễn kịch, tránh ."

Tư lệnh Tạ vất vả mới chặn Tạ Duyên Chiêu nên thể buông tha dễ dàng như chứ. Trong lúc nhất thời, bầu khí giữa hai càng trở nên căng thẳng hơn.

"Hai ba con các đừng gặp mặt một cái là như gà chọi như thế chứ…"

Bạch Thiển Châu giữ chặt tư lệnh Tạ khuyên nhủ một câu: "Có chuyện gì thì chúng xuống từ từ , đều là một nhà, vấn đề gì thể giải quyết chứ."

Tư lệnh Tạ tức giận quát lớn.

"Em xem cái hành vi cùng tính cách bướng bỉnh của nó , giống như coi chúng một nhà ?"

"Duyên Chiêu chỉ là tức giận em..."

Ánh mắt khinh thường của Nguyễn Minh Phù sắp trợn ngược lên trời luôn .

Cô nắm tay Tạ Duyên Chiêu, đau lòng : "Vất vả cho ."

Mỗi ngày hai diễn viên diễn tới diễn lui, cứ thỉnh thoảng vở diễn tuồng như mấy vở lúc tám giờ ti vi. Bọn họ phiền, nhưng xem ai cũng chán hết.

Tạ Duyên Chiêu gì, chỉ đưa tay xoa đầu cô.

"Không việc gì."

Loading...