Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 418

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:24:37
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Bà Loan gật đầu: " ngon đến lúc đó nhiều hơn một chút sẽ mang về biên cương."

"Mẹ, ?"

Tin tức giống  như tiếng sét giữa trời quang đối với Nguyễn Minh Phù.

"Ngày mốt sẽ " Bà Loan uống : "Mẹ và ba con ở đây mấy ngày, cũng đủ ."

Nguyễn Minh Phù xụ mặt.

"Mẹ thể ở thêm vài ngày ?"

"Không !"

Nguyễn Minh Phù bĩu môi, "Mẹ, con thể cùng ..."

Là con gái của tuy thường xuyên mắng, nhưng bà Loan ở đây, cô cảm thấy yên tâm!

"Được "

Bà Loan liếc cô một cái: "Con cũng kết hôn nhưng còn chính thức nên ba sẽ thôi, cũng thể gặp . Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho và ba con, bộ dáng như sắp c.h.ế.t cho ai xem."

"... Ồ."

Ác thật đấy, giáo huấn nữa !

"Nếu ngày bác gái , ngày cháu cũng luôn."

Nguyễn Minh Phù về phía Cố Ý Lâm: "Cậu cũng ?!"

"Ha, luyến tiếc mà."

đưa tay vuốt mái tóc dài của : " khỏi nhà lâu như , nếu trở về thì trong nhà sẽ lo lắng mất."

Tức giận thật đấy!

Mọi đều rời ...

Cảm xúc nhỏ bé của Nguyễn Minh Phù sắp trào .

"Hừ! Đừng mà tự đa tình, ai luyến tiếc chứ."

Cố Ý Lâm liếc cô một cái, trong lòng đắc ý.

Bạn danh nghĩa cứ tiếp tục mạnh miệng !

"Bác gái, ba cháu sẽ giúp bác đòi nhà."

Khi ông Nguyễn và bà Loan sửa án xử sai, quả thật ba cố chút hoảng sợ, dù đây bọn họ cũng là trợ lý cho hai . Hai vợ chồng Nguyễn gia phục chức, bọn họ nhường chức .

Bây giờ ở Hải Thành còn chức vụ nào danh giá hơn giám đốc nhà máy thép và giám đốc một công ty cung cấp hàng tiêu thụ chứ?

Mấy ngày đó, ba Cố lo lắng đến mức miệng mấy mụn nước lớn.

Sau khi ông Nguyễn và bà Loan phát điên gì mà quyết định ở nông trường việc, bọn họ cảm thấy như một chiếc bánh từ trời rơi xuống .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-418.html.]

Đây là một giấc mơ .

Hai vợ chồng nhanh chóng khôi phục tình thần vui mừng khôn xiết, nhưng bởi vì con gái đang ở chỗ nhà chút áy . Nên lúc đó họ quyết định báo ơn bằng cách đòi nhà Nguyễn gia.

"Vậy thì , bác chuyển lời cảm ơn đến ba cháu."

Bà Loan gật đầu : "Đợi đến dịp tết khi bác trở về, bác sẽ qua cảm ơn bọn họ đàng hoàng."

Cố Ý Lâm gãi đầu .

"Bác gái, cần khách khí như ."

Là do ba chiếm tiện nghi nhiều như , đòi về nhà thì ?

Đây chẳng là việc bọn họ nên .

Nguyễn Minh Phù chút bất mãn: "Mẹ, ngày mốt lúc nào?

"Anh con mua vé giúp và ba , chuyến tàu khởi hành ngày mốt lúc bảy giờ."

"A? Vậy chỉ còn một ngày mai thôi ?"

Nguyễn Minh Phù vui.

"Mẹ, tại và ba đến nông trường điều kiện sống ở đó khó khăn. Còn bằng hai đây, con nuôi hai ."

"Đem mấy lời với ba con."

Bà Loan liếc cô một cái: " Nếu ba con đồng ý thì sẽ ở ."

Nguyễn Minh Phù: "..."

Đừng , thật đúng là nên thì hơn.

Từ khi ba cô đến đây, cô cũng cố gắng khuyên nhủ nhiều , nhưng ba vẫn quyết tâm ở nông trường. Nếu quá nhiều, thì ba sẽ giống như mấy đứa trẻ đang trong thời kỳ phản nghịch bỏ trốn thấy tăm .

Cô cũng hết cách .

"Vậy ."

Nguyễn Minh Phù bất đắc dĩ :

"Vậy ngày con sẽ chuẩn nhiều đồ hơn cho hai ."

"Sợ là kịp."

Nguyễn Minh Phù tò mò về phía bà Loan.

thấy bà đặt chén tay xuống, đằng đằng sát khí : "Ngày mai còn việc quan trọng !"

*

Ngày hôm , khi Nguyễn Minh Phù lên xe, thì cô mới chuyện quan trọng mà bà Loan là gì.

Đó chính là trả thù.

Vẫn là nhóm như lúc .

Loading...