----
Hai con hoảng sợ.
Nhìn thấy lửa giận mặt tư lệnh Tạ, Bạch Thiển Châu dám hít thở.
“Lão Tạ - -”
"Đồ trắc nết." Tư lệnh Tạ hung tợn bà : "Từ lúc bà chủ động bò lên giường , bà là một con đàn bà lăng loàn thể thiếu đàn ông ."
Bạch Thiển Châu mím môi.
Lời của tư lệnh Tạ khiến bà cảm thấy công bằng
Tư lệnh Tạ chỉ Tạ Ngâm: " coi con bé như con đẻ, cho hai con bà cuộc sống , thể diện của vợ một tư lệnh, tự cho rằng đủ ."
Bạch Thiển Châu hít sâu một .
", quả thật ông đối xử với hai con tệ." Bà về phía tư lệnh Tạ: " đó là do điều, hầu hạ, lấy lòng ông mới !"
Tư lệnh Tạ là một dễ phục vụ.
Lúc nào ở cùng ông , tinh thần của Bạch Thiển Châu cũng vận dụng hết 120%.
“Cho dù và ông đăng ký kết hôn với nhưng bao giờ ông yên tâm về ? chỉ là vật trang trí của ông thôi, lấy lòng ông thì mới thể sống yên ở Tạ gia.”
Tư lệnh Tạ về phía bà tỏ vẻ nghi ngờ: "...... Đó những việc bà nên ?”
Tiểu Chu: "......”
Bạch Thiển Châu: "... Nói cho cùng là ông khinh thường !"
"Quả thật, khinh thường bà."
Tư lệnh Tạ lạnh lùng về phía bà :
"Bà gia thế mạnh ? Có thông minh ? Hay thể vợ hiền đảm của ? Không, bà ham hư vinh, chỉ hưởng thụ. Ngay cả đứa con gái mà bà nuôi cũng giống bà y đúc.”
“Ba!”
Tạ Ngâm tỏ khó chịu.
Nói gì thì , lôi cô gì.
"Đừng gọi thế, gánh nổi."
Tư lệnh Tạ hừ lạnh một tiếng, chỉ William, : "Ba cô kìa."
Tạ Ngâm mím môi.
Dù ngốc đến thì cô cũng tư lệnh Tạ ở cửa từ lâu và thấy hết ý định của con cô .
"Ly hôn, ly hôn với ông!"
Bạch Thiển Châu chịu nổi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-435.html.]
Bà kiên định William bên cạnh.
Bị tư lệnh Tạ phát hiện thì , ông thể g.i.ế.c . Huống hồ William còn là nước ngoài, ông chắc chắn dám!
Bà cố kìm nén cơn kích động trong lòng, về phía William.
“William, từ nay về , em chỉ còn thôi.”
Ai ngờ William xe phút chót. Anh chạy đến mặt tư lệnh Tạ quỳ xuống.
"Thực ... cũng ông là tư lệnh."
Giờ đây William nào còn dáng vẻ lịch sự nhã nhặn như , dáng vẻ lóc kể lể của quả thực còn bằng dân đen ở chợ: "Nếu thì cho cả trăm lá gan cũng dám quyến rũ bà ."
Khuôn mặt vốn tái nhợt của Bạch Thiển Châu càng tái hơn.
Bà vô thức lùi về phía một bước, bàng hoàng một màn mắt.
"Không là con lai bốn dòng máu, là quý tộc ở nước T !!"
Tạ Ngâm trừng to hai mắt, cũng thể tin một màn mắt .
Vậy là...... Bọn họ lừa ?
" chỉ khoác lác thế thôi, ai... ai ngờ các tin..."
William lí nhí: "Chuyện cũng thể trách . Đều là do hai con bà tham hư vinh."
Ảo não và hối hận đan xen, Bạch Thiển Châu sụp đổ.
Tư lệnh Tạ biểu cảm mặt bà , khẽ một tiếng.
"Đây là khiến bà phản bội ?"
Những lời lọt tai Bạch Thiển Châu đều là vô cùng mỉa mai. Mỗi chữ như một bàn tay đánh mạnh mặt bà .
Nước mắt bà bỗng nhiên rơi xuống.
Bạch Thiển Châu nhào tới, lóc đáng thương.
"Lão Tạ... , ….chẳng qua lừa…. nếu --"
“Bốp!".
Bạch Thiển Châu tát một cái.
Bà nào dám trách móc gì, thậm chí dám che. Một dấu tay đỏ lập tức hằn lên khuôn mặt chăm sóc kỹ lưỡng, khóe miệng cũng chảy máu.
"Lão Tạ, đều do vô tâm, cũng là... cũng là lừa gạt mới thể lời lý trí như . Trong lòng , ông vẫn luôn là tài giỏi nhất, minh thần võ nhất."
Tạ Ngâm tiếng bạt tai cho mặt đau đớn , khỏi run lên.
Dù cô thông minh nhưng cũng nhanh chóng nghĩ cách.
Cùng với ruột nhào tới bên chân tư lệnh Tạ, lóc kể lể.
"Ba, ba tin tưởng bọn con. Tất cả là do tên tiểu nhân bỉ ổi . Anh lừa chúng con!"