Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 478

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:40:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Bát canh chắc tốn nhiều công sức, đến bữa sáng Trương bê . Không chỉ cháo mà còn mì xào. Cô chỉ sợ lãng phí thức ăn, hai ăn cũng ít.

Nguyễn Minh Phù tin , để một bữa sáng như , Trương dậy hơn mấy tiếng.

"Minh Phù đúng." Tạ Duyên Chiêu gật đầu: "Mẹ cứ yên tâm ở đây, cần bận tâm về bất cứ điều gì."

"Không , bộ xương già của cử động mới ."

Trong mắt Trương xúc động, ánh mắt dịu dàng Tạ Duyên Chiêu như sắp rơi nước mắt: "Sau khi các con sinh con, còn đến đó chăm sóc nữa."

"Khụ!"

Một cơn ho vang trời, Tạ Duyên Chiêu nhanh chóng đặt đũa trong tay xuống, đến vỗ lưng cô.

"Em chứ?"

Nguyễn Minh Phù hít sâu, mới giảm cảm giác khó chịu trong cổ họng.

Cô xua tay: "... Không ."

Trời ơi, ở cũng đại đội giục sinh.

Nguyễn Minh Phù sặc chảy nước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt màn tra tấn . Cô ghế giống như một bông hoa mưa hỏng.

"Thật sự chứ?"

Vẻ mặt Tạ Duyên Chiêu vẫn căng thẳng, lo lắng bên cạnh.

"Nếu ... Chúng bệnh viện khám thử xem."

"Không , bây giờ em hơn ." Nguyễn Minh Phù hít sâu: "Hai cần lo lắng."

Mẹ Trương thở phào nhẹ nhõm.

"May quá, may quá!"

"Phải cẩn thận hơn.

Nguyễn Minh Phù: "..."

Mẹ nó, cả một đời cô sống khôn ngoan.

thật, canh Trương nấu thực sự khá ngon. Sau khi uống xong, cô cảm thấy ấm lên.

Trong lúc ăn cơm, Tạ Nhan và Tạ Minh từ ngoài cửa .

Cho dù cô bước cửa vẫn nhịn hắt một cái. Tạ Nhan hít mũi, đến.

"Không mà nhiệt độ giảm nhanh ." Cô khép áo , cái miệng nhỏ nhắn lải nhải: "Em tỉnh giữa đêm vì lạnh."

Nguyễn Minh Phù: "..."

Cô thật sự quên hai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-478.html.]

"Hai chứ, buổi tối chị sẽ mang cho hai thêm một cái chăn."

Tạ Nhan quen thuộc: "Không cần chị dâu, Quản Cửu đưa cho em , chị cần lo cho bọn em."

" ."

Tạ Minh bên cạnh, gật đầu đồng ý.

Nguyễn Minh Phù nhẹ nhõm: "Vậy thì ."

Quản Cửu , lát nữa cô bảo trai tăng lương cho !

hai là con của hai chú Tạ Duyên Chiêu, nếu ở đây mà c.h.ế.t cóng, cô thế nào để bồi thường cho họ.

Sau khi ăn xong, xe Lâm Kiêu gọi tới đang đậu ở cổng.

"Hôm nay lạnh thì ở nhà, đừng vội mua đồ." Tạ Duyên Chiêu cô chằm chằm: "Chờ về tính ."

"Biết , nhanh ."

Anh thấy ánh mắt trêu ghẹo của Tạ Nhan sắp xuyên thủng Nguyễn Minh Phù ?

Ánh mắt nóng rực khiến da mặt dày như Nguyễn Minh Phù cũng chống đỡ nổi.

Tạ Duyên Chiêu nhíu mày: "... Vậy đây."

Nguyễn Minh Phù vẫy tay.

Cô cảm thấy ghét bỏ, đàn ông thối càng ngày càng dính .

Tiễn , Nguyễn Minh Phù , đối diện với đôi mắt sáng lấp lánh của Tạ Nhan.

Nguyễn Minh Phù: "..."

mắt ... gọi là hóng hớt.

Nguyễn Minh Phù đầu bỏ chạy, Tạ Nhan nhanh chóng đuổi theo.

"Chị dâu, chị dâu, chị và trai em quen như thế nào..."

Nguyễn Minh Phù vốn tưởng rằng trời sẽ tiếp tục âm u, nhưng ngờ đến ngày hôm thì trời quang đãng. Cô cởi áo bông dày, bằng một chiếc áo khoác mỏng hơn.

Buổi giao lưu tổ chức mấy ngày, đàn ông thối xe đón từ sáng sớm.

Nguyễn Minh Phù hiếm khi rảnh rỗi, cô lập danh sách. Cô chuẩn mua sắm khắp nơi, nhưng ngờ Quản Cửu chở một xe đồ tới.

"Đồng chí Nguyễn, đây là thứ chuẩn cho cô."

Là một quản gia năng, hiểu rõ ông chủ nghĩ gì. Quản Cửu mấy ngày nữa Nguyễn Minh Phù sẽ rời khỏi thủ đô nên mua mấy phần đồ ăn vặt nổi tiếng ở thủ đô. May mắn vẫn là khách nước ngoài, mua sắm dễ dàng hơn so với bình thường.

Nếu , thật sự thể gom nhiều thứ như .

Nguyễn Minh Phù mấy thứ , hai mắt sáng lên.

gửi gì cho ba Nguyễn và những thứ để khoe khoang với Cố Ý Lâm !

Loading...