Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:36:51
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

“Đương nhiên ." Tạ Duyên Chiêu phủ nhận công lao của .

Anh ngoài một chuyến là vì chuyện .

Chủ nhiệm Hồ dẫn , ngang qua Tạ Duyên Chiêu còn vỗ vỗ vai .

"Nhóc con, thật là...... chào hỏi ông ngoại của .”

Tạ Duyên Chiêu ngẩn .

Ông ngoại?

Ông ngoại cũng tới đây?

Sau khi dẫn , phó cục trưởng lau mồ hôi trán, nghĩ mà sợ thôi.

Nghĩ đến kết cục của Chu Đại Hổ, phó cục trưởng càng lo hơn.

Anh dẫn cùng là vì còn đủ tư cách. Thân là Chu Đại Hổ đề bạt lên, giúp Chu Đại Hổ ít việc.

Mồ hôi lạnh trán phó cục trưởng càng toát nhiều hơn.

Không ! Anh nhanh chóng chuẩn .

Hứa Chư bộ dạng của tên phó cục trưởng , trong mắt sự châm chọc, dù những liên quan đều thoát .

Anh tiến gần Tạ Duyên Chiêu mở miệng :

"Lão Tạ, tới kịp thời điểm đúng ?”

Tạ Duyên Chiêu ghét bỏ mặt ."Tránh xa .”

Ý gì đây?

Hứa Chư bối rối, đó :

"Hay cho lão Tạ nhà , dám ghét bỏ . đây là vì ai chứ?”

“Thanh niên tri thức Nguyễn, dọa đến cô chứ.”

Cục trưởng mập xong lời , bàn tay sờ bụng chợt dừng .

Anh cũng dọa một trận nhưng đồng chí nữ hề.

Thật sự mạnh mẽ, giơ tay liền cho hai cái bạt tai. Người nhưng quá hung dữ, điều xứng với Tạ Duyên Chiêu là .

Nghĩ đến hình ảnh gà bay chó sủa của hai khi kết hôn, cục trưởng mập len lén nở nụ .

Nguyễn Minh Phù lắc đầu, hiện tại cô quan tâm nhất một điểm.

"Chu Đại Hổ còn thả nữa ?"

“Đừng mơ."

Hứa Chư lắc đầu.

"Với những chuyện , b.ắ.n c.h.ế.t vẫn còn nhẹ.”

Nguyễn Minh Phù quan tâm Chu Đại Hổ c.h.ế.t .

Hắn c.h.ế.t là nhất, xem như trút giận cho nạn nhân.

Cục trưởng mập đang hóng chuyện, bỗng một công an thò đầu gọi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-95.html.]

"Cục trưởng, điện thoại tìm ngài.”

"Ai, tới liền."

Cục trưởng mập lên tiếng, lôi kéo hai Tạ Duyên Chiêu cùng Hứa Chư :

"Hai , khó cơ hội tới thị trấn, hôm nay chủ, chúng cùng uống một trận."

Tạ Duyên Chiêu Nguyễn Minh Phù :

"Chúng thôi.”

“Không ý là......”

Nguyễn Minh Phù chỉ tay cục trưởng, bối rối, chút đáng yêu.

Tạ Duyên Chiêu xoay , nhếch khóe miệng.

"Người chỉ là một tên bợm rượu thôi.”

Ai uống rượu với tên đó thì sẽ gặp rắc rối!

"Ồ."

Nguyễn Minh Phù nhấc chân định theo thì thấy Lâm Ngọc Kiều co rụt ở một bên, cô tới.

"Lâm Ngọc Kiều, cô nghĩ tới Chu Đại Hổ sẽ rơi đài ?"

Lâm Ngọc Kiều vẫn tỉnh táo, đang lẩm bẩm.

"Không... thể, Chu Đại Hổ thể rơi đài ... Không khả năng!"

“Tuyệt đối khả năng! tin!”

“Đây nhất định là mơ, là giả, thật! Chu Bằng là giàu nhất, còn là vợ của giàu nhất đó..."

Ánh mắt Nguyễn Minh Phù Lâm Ngọc Kiều bỗng đổi.

Nói như , chẳng lẽ Lâm Ngọc Kiều cũng xuyên qua sống ?

Nguyễn Minh Phù rõ lắm, lúc cô nhíu mày định tiếp thì thấy Lâm Ngọc Kiều khôi phục bình thường, cảnh giác cô.

"Cô đang ?"

Lúc cô mới thẳng , vén tóc mai.

“Cô mới cái gì ?”

“Nói cái gì?"

Lâm Ngọc Kiều đề phòng Nguyễn Minh Phù bước qua một bên, kéo dãn cách giữa hai .

" hiểu cô đang cái gì.”

Nguyễn Minh Phù cẩn thận quan sát cô hồi lâu, lâu đến mức cả Lâm Ngọc Kiều căng cứng đề phòng.

Sau đó cô nhạo một tiếng.

"Không gì.”

Thấy Lâm Ngọc Kiều những lời thì thả lỏng ít, Nguyễn Minh Phù : "Lần tiếp theo là đến lượt cô trả giá.”

Con ngươi Lâm Ngọc Kiều co rụt .

"Cô định gì?”

"Cô cho rằng cho Chu Đại Hổ giả chứng cứ hãm hại chúng xong thì ?”

Loading...