Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 96

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:36:54
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Lâm Ngọc Kiều trừng to hai mắt, hiển nhiên cũng là nghĩ tới hậu quả, cả cũng bắt đầu run lên.

“Nguyễn Minh Phù, cô đừng mà quá đáng!”

"Làm nên tiêu chuẩn kép." Nguyễn Minh Phù tự nhận cô tấm lòng rộng lượng, cô tin rằng thù tất báo!

Thấy Nguyễn Minh Phù kiên quyết, Lâm Ngọc Kiều sợ.

nhanh chóng cầu xin.

"Thanh niên tri thức Nguyễn, đều là của , nhưng cũng ép buộc, nếu do Chu Đại Hổ uy h.i.ế.p , cũng sẽ chứng cho ..."

Nguyễn Minh Phù cô một cái: "Cô cảm thấy giống kẻ ngốc?”

Lâm Ngọc Kiều: "......”

Nam công an đưa Tạ Duyên Chiêu tới và .

"Đồng chí Lâm, hãy theo chúng .”

“Không!”

Con ngươi Lâm Ngọc Kiều như nứt , gắt gao nắm lấy tay Nguyễn Minh Phù."Thanh niên tri thức Nguyễn, cô mau giải thích với , đây đều là hiểu lầm, đều do Chu Đại Hổ uy hiếp, ép..."

Nguyễn Minh Phù nhất thời ngẩn , bắt .

với chút sức lực của cô thể đẩy Lâm Ngọc Kiều.

giống như sắp c.h.ế.t đuối vớ một khúc gỗ trôi, cố gắng bám chặt lấy nó để sống sót.

Hiện tại Lâm Ngọc Kiều nghĩ gì nữa.

chỉ một ý niệm trong đầu, đó chính là thể tù.

Nếu cô tù, Chu chắc chắn sẽ cho cô cửa, thì thể gả cho Chu Bằng, sống cuộc sống phú quý ?

Vì để gả cho Chu Bằng, Lâm Ngọc Kiều chịu đựng sự dày vò của Chu lâu.

cho phép ai phá hoại công sức của cô !

"Thanh niên tri thức Nguyễn, đều là của , đánh phạt đều nhận, đừng kiện ... thể tù!"

Tay cô nắm quá chặt.

Mấy công an cùng tiến lên kéo Lâm Ngọc Kiều .

Đôi lông mày xinh của Nguyễn Minh Phù nhíu , xắn ống tay áo lên, quả nhiên thấy hai dấu đỏ cánh tay .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-96.html.]

Tạ Duyên Chiêu tới hỏi."Không chứ?”

"Không .”

Nguyễn Minh Phù lắc đầu, lúc mới về phía Lâm Ngọc Kiều.

"Cô cần lo lắng khi tù thì Tiểu Bằng của cô sẽ cưới cô. Yên tâm , sớm thôi, cũng sẽ tới cùng cô."

Hy vọng trong lòng Lâm Ngọc Kiều đánh nát, mắt đỏ ngầu Nguyễn Minh Phù.

"Con khốn c.h.ế.t tiệt..."

Lời còn xong, cô đối diện với ánh mắt của Tạ Duyên Chiêu, đó là một đôi mắt hung lệ, lạnh lùng... sắc bén như dao, giống như sói, như thể cô còn mắng nữa sẽ nhào tới cắn đứt cổ họng của cô.

Lâm Ngọc Kiều nuốt hết những lời thô tục với Nguyễn Minh Phù, nghiêng mặt , dám nữa.

“Đi thôi, đợi lát nữa mập mạp sẽ trở .”

Hứa Chư tới hai bọn họ. Nhìn vết thương cổ Nguyễn Minh Phù.

"Thanh niên tri thức Nguyễn, thuốc đó ? Cô , Tạ cầm thú …”

Những lời còn của Hứa Chư kẹt trong cổ họng ánh mắt của Tạ Duyện Chiêu.

Nguyễn Minh Phù lộ thần sắc tò mò."Anh ?”

“Không gì.” Hứa Chư bĩu môi.

Chậc, thanh niên tri thức Nguyễn thương liền sốt ruột chịu nổi. tên , nửa đêm sai lấy thuốc. Mệt c.h.ế.t mệt sống cầm thuốc trở về, để cho tìm ...

Hiện tại cũng cho kể công.

Lão Tạ thật sự là càng ngày càng súc sinh!

……

Ra khỏi cục cảnh sát, cả Nguyễn Minh Phù thoải mái hơn ít.

Tình huống của Chu Đại Hổ hiện tại , lẽ sắp tới Chu Bằng cũng tù. Cho dù bóp cổ cô, nhưng Chu Bằng cũng xử lý giúp Chu Đại Hổ ít chuyện thể lộ ngoài ánh sáng.

Tính kỹ , cũng thể một tội danh đồng lõa.

Nếu uy h.i.ế.p cô còn, cô còn cần gả cho Tạ Duyên Chiêu ...

Nguyễn Minh Phù nhịn lén về phía Tạ Duyên Chiêu.

Không thể , ánh mắt của cô thật tồi.

Người đàn ông mặt mày tuấn lãng, sống mũi thẳng tắp, khuôn mặt đao gọt rìu bổ lộ vẻ kiên nghị. Thân hình cao ngất, còn tám múi cơ bụng.

Loading...