“Còn ?” Cô ghé sát bên tai Hạ Tùng Bách mỉm nhỏ giọng hỏi.
Đồng thời ánh mắt cô cũng chú ý cẩn thận động tĩnh bên ngoài phòng chứa củi, bữa cơm chiều thường là lúc nhà họ Hạ tề tụ đông đủ nhất.
Bữa trưa khả năng sẽ thiếu , nhưng bữa tối cho dù muộn thế nào, mấy chị em nhà họ Hạ đều với .
Có điều hôm nay ngày bình thường, lúc chị Hạ đang ở nhà họ Lý động phòng hoa chúc, bà nội ở trong phòng tiện ngoài, ngay cả Tam Nha…Vẫn luyện chữ xong.
Lúc Triệu Lan Hương âm thầm cảm thấy vui mừng vì ai quản thúc, thấy lời nhiệt tình của , lòng cô lâng lâng, thậm chí còn vài hành vi quyến rũ.
Hiếm khi đàn ông miệng hồ lô mấy lời tán tỉnh, nếu do mùi rượu quá nồng,Triệu Lan Hương sẽ cho rằng cố ý như .
Hạ Tùng Bách nghĩ nghĩ , chút buồn bực trừng mắt Triệu Lan Hương. Sau đó đột nhiên cả ngã “Bịch” một cái xuống bàn, nhắm mắt ngủ.
Triệu Lan Hương chờ mong thất bại, cô tức giận nắm lỗ tai , hận thể gọi dậy.
“ là, uống nhiều rượu còn cố tình thể hiện.”
Triệu Lan Hương dịch bát cơm bên cạnh khuỷu tay sang chỗ khác, bỏ ít sữa bò còn trong phòng chứa củi lên bếp lò hâm nóng, sữa bò tác dụng giải rượu. Anh uống nhiều như , uống chút sữa bò thể giảm bớt cơn co thắt dày.
Một lúc lâu , Tam Nha luyện chữ xong, cô bé sung sướng chui phòng chứa củi, xổm bên cạnh bàn bắt đầu ăn cơm chiều.
Thấy trai say gục bàn, cô bé che miệng , còn vui mừng chiếm lấy nồi ếch đồng của riêng, thích ăn thế nào thì ăn.
Nhúng thịt nồi đợi chín vớt ăn, đây là đầu tiên Tam Nha ăn kiểu . Nước lẩu đỏ hồng sôi sùng sục, mùi hương tỏa bốn phía, màu rau xanh ngắt xen lẫn màu thịt ếch đồng vàng óng vô cùng mê , cắn một miếng lập tức cảm nhận thịt ếch đồng mềm ngọt, hương vị đậm đà, chuyện khiến Tam Nha cực kỳ vui vẻ.
Mỹ vị tươi ngon cay nồng khiến cô bé ăn dừng , nếu Triệu Lan Hương ngăn cản, khả năng Tam Nha sẽ ăn đến mức bội thực mất.
Triệu Lan Hương xoa đầu cô bé : “Đi tắm rửa ngủ .”
Cô bảo Tam Nha tắm rửa, đó đưa cô bé đến phòng bà nội chuyện phiếm, cuối cùng mới phòng chứa củi lấy sữa bò nóng cho Hạ Tùng Bách, để uống giải rượu.
Bàn tay lạnh lẽo của cô dán chặt lên khuôn mặt nóng bỏng, khiến đàn ông đang say rượu kích thích hóp mắt .
“Dậy nào, uống chút sữa bò ngủ tiếp.”
“Anh nặng như , em cõng về phòng ngủ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my/chuong-132-say-ruou-2.html.]
Hạ Tùng Bách thấy giọng dịu dàng và thở sát bên tai , giọng giống như chạm trái tim , vô cùng ấm áp. Đêm cực kỳ yên tĩnh, phòng chứa củi chỉ còn chút ánh sáng le lói từ đèn dầu, cảnh vật chung quanh trở nên mơ hồ, nhưng cô gái ánh đèn vô cùng mỹ lệ, khi cô rộ lên, núm đồng tiền như ẩn như hiện.
Trong khoảnh khắc khi đang mơ màng, ý nghĩ của trở nên hỗn loạn, giống như ảo tượng cảnh cô gái mắt là vợ .
“Em bón cho , ?”
Hạ Tùng Bách lẩm bẩm hàm hồ , mí mắt mở , cẩn thận Triệu Lan Hương chờ đợi.
Đối với dáng vẻ ăn khép nép cầu khẩn , một chút sức chống cự Triệu Lan Hương cũng , cô bất đắc dĩ cầm lấy cái muỗng, nâng đầu dậy, bón cho từng chút sữa một.
Dòng sữa ấm áp chảy trong miệng Hạ Tùng Bách, chảy trong dày đang bỏng cháy nóng rát của , bắt đầu vuốt phẳng cảm giác say rượu truyền đến từ dày. Khiến cảm thấy như đang dỗ dành yêu thương, Hạ Tùng Bách mở miệng ngây ngô ngừng.
Cứ như , cô cho uống hết một bát sữa lớn: “Không uống nữa, buồn ngủ.”
Nói xong, Hạ Tùng Bách gục đầu xuống ngủ tiếp.
…
Triệu Lan Hương phí hết sức chín trâu hai hổ, cuối cùng mới đỡ đàn ông nặng như núi Thái Sơn về tphòng, lúc thời gian còn sớm. Đối với ngày thường dậy sớm như Hạ Tùng Bách mà , ngày thường cơ bản tám giờ ngủ .
Cô chằm chằm chiếc đồng hồ Hạ Tùng Bách cất trong lòng ngực, chút lo lắng hai giờ sáng mai dậy sớm .
Cô yên lặng lau mặt cho , lẩm bẩm: “Được , mai dậy cũng .”
“Mấy ngày qua mệt c.h.ế.t , lão trâu già.”
Hạ Tùng Bách nặng nề chìm giấc ngủ, cũng đáp lời cô, nhanh bắt đầu ngáy khò khò.
Sau đó Triệu Lan Hương mới về phòng , lấy mấy phong thư giấu trong n.g.ự.c xem.
“Lan Hương: Thấy thư như thấy , hi vọng em vui vẻ như lá thư , lâu gặp, vô cùng nhớ em, đợi khi công việc bên xong xuôi, sẽ đến tìm em, Tưởng Kiến Quân.”
Triệu Lan Hương thấy thế, rút bút nhanh chóng một phong thư trả lời.
Vân Chi
“Đồng chí Tưởng: Thấy thư như thấy , đến tết trung thu, sẽ xin nghỉ vài ngày về nhà thăm cha , đến lúc đó chúng chuyện. Hy vọng đừng cố ý từ ngàn dặm xa xôi tới nông thôn tìm , tránh bỏ lỡ .”
Cô nghĩ cô thể tiếp tục liên hệ thư từ qua với tiếp , cứ dây dưa dứt như , cô lo, sẽ khiến Bách Ca Nhi rơi nguy hiểm.
Cô đem đóng nắp bút máy , nhanh nhẹn ném trong ống trúc đựng bút, đó đến chuồng bò.