Thập niên 70: Bạch phú mỹ - Chương 172: Thăm trại nuôi heo (2)
Cập nhật lúc: 2025-01-01 03:30:27
Lượt xem: 588
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Lan Hương trại nuôi heo, đếm qua qua, trăm con heo, hình trắng trẻo mũm mĩm, bộ đều là heo sữa. mà cũng một lứa heo hơn hơn một chút, nhưng cô liếc liếc mắt qua lập tức phát hiện lứa heo vẫn xuất chuồng . Trong thời gian ngắn chỉ sợ trại nuôi heo sẽ kiếm một đồng nào.
Cô nhịn nhíu mày, trầm tư suy nghĩ.
Đám Cẩu Thặng và Ngưu Đản thấy Hạ Tùng Bách dẫn theo khác tới đây, nhịn tới.
Hạ Tùng Bách giới thiệu cho bọn họ quen với , chỉ Triệu Lan Hương : “Bạn gái , là một nhà.”
“Yên tâm.”
Cẩu Thặng thấy Triệu Lan Hương, thì nhiều thêm vài : “Sau vẫn nên ít dẫn đến đây thì hơn, khiến căng thẳng lo lắng c.h.ế.t mất.”
Ngưu Đản : “Chào chị dâu.”
Cẩu Thặng oán trách xong , cũng mở miệng chào hỏi Triệu Lan Hương.
Hạ Tùng Bách ho khan một tiếng, : “Khi bọn bắt đầu công việc , Cẩu Thặng lo lắng đến mức nửa đêm ngủ yên, rảnh rỗi là đến chạy tới bên .”
Hạ Tùng Bách bước tới chuồng heo, bên ngoài sờ heo con, kiểm tra kỹ càng từng con một.
Anh thấp giọng với Triệu Lan Hương: “Hai bọn họ đều là bạn lâu năm của , vì nuôi heo nhà cũng về, trực tiếp ở trong rừng sâu núi thẳm.”
Triệu Lan Hương thấy thế, khỏi giật .
Hạ Tùng Bách giải thích: “Vì an , Cẩu Thặng mới mấy lời .”
“Trại nuôi heo của tuyệt đối sẽ dễ dàng đóng cửa như trại nuôi heo .”
Triệu Lan Hương thấy vẻ mặt kiên định và dáng vẻ kiêu ngạo của , nhịn bật .
“Ừ, nó thể yên lâu dài.”
“Mọi việc chú ý chút an mới , đó trong lòng em vẫn lo lắng, tận mắt thấy một mới thể yên lòng .”
Nói xong cô với Hạ Tùng Bách khỏi trại nuôi heo, sườn núi ngắm cây cối trụi lủi chân núi.
Địa hình quả núi chọn vô cùng , chỗ thể thấy hết tình hình núi, nào đến nào đều thể trông thấy rõ ràng. Nếu như kính viễn vọng thì càng hơn, càng rõ hơn.
Cô nghĩ một chút hỏi: “Anh nuôi heo thế nào ?”
Hạ Tùng Bách gật đầu: “Hai nuôi heo của trại heo , giữ hai .”
Triệu Lan Hương : “Em các là nông dân, quá nửa đều cách nuôi heo, điều nuôi một con giống với nuôi cả một đàn.”
Nếu thức ăn chăn nuôi heo , nuôi heo theo cách khoa học, về lý luận ba tháng xuất chuồng một lứa thành vấn đề, điều thực tế là từ ba đến bốn tháng mới xuất một lứa.
hiện tại khi cô xuống nông thôn, cô phát hiện ở quê nuôi heo một năm mới xuất một lứa, nuôi từ đầu năm đến cuối năm, nuôi cho béo mập, một con heo cũng chỉ tầm một tạ.
Nếu trại nuôi heo, một năm mới xuất chuồng một lứa, thì nghèo chết.
Hạ Tùng Bách thấy bạn gái thế, ánh mắt lóe sáng.
“Nghe em thế hình như em ý tưởng, dạy cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my/chuong-172-tham-trai-nuoi-heo-2.html.]
Triệu Lan Hương vội vàng xua tay: “Có gì mà dạy với chỉ bảo.”
Cô sóng vai với Hạ Tùng Bách, bước chậm từng bước trong rừng, cô : “Trước đây khi học trong trường, em thường giáo viên đến cách thức việc, trong phương pháp luận của Mark cũng đề cập đến. Đại đội trưởng của đội hai cách vách cũng thường xuyên học tập sách nông nghiệp, áp dụng phương pháp khoa học trồng trọt ?”
“Nuôi heo cũng như , nuôi theo cách khoa học, thể bừa , em tìm cho chút sách vở liên quan, ... Có ?”
Hạ Tùng Bách thấy thế, mặt mày giãn , đuôi lông mày nhếch lên, ánh mắt sáng ngời.
Anh gật đầu liên tục: “Muốn , !”
Vân Chi
Anh nhịn thầm tán dương cô gái , gan mưu, tầm mắt cũng rộng lớn, giống bà nội .
Tận đáy lòng Hạ Tùng Bách cảm thấy tự hào vì thể kết giao với bạn gái như , đúng là bạn gái khác.
Anh bằng lòng lời cô , thậm chí còn gấp chờ nổi tìm ngay một chút sách dạy nuôi heo.
Việc học của Hạ Tùng Bách, tất cả đều do bà nội dựa chút kiến thức trong trí nhớ dạy , học theo sách giáo khoa chính quy, bà nội nghĩ đến thứ gì sẽ dạy cho thứ đó.
Đối với sách vở trong lòng tràn đầy cảm xúc phức tạp. Sách đối với nông dân mà , vô cùng xa lạ, còn là thứ vô dụng, nhưng là con cháu phần tử trí thứ, trong cốt tủy chứa khát khao hướng tới tri thức do tổ tiên truyền , cảm thấy, đáng lẽ nên là phần tử trí thức, chứ một nông dân bình phàm như thế .
Hạ Tùng Bách nắm chặt bàn tay lạnh của bạn gái , dịu dàng : “Anh bảo Lý Trung tìm thử xem, em thấy thế ?”
Triệu Lan Hương đàn ông kích động thành thật , giống một kẻ ngốc hỏi cô một câu vụng về, khiến cô nhịn bật : “Đương nhiên là , quen rộng hơn nhiều.”
“Loại sách khả năng dễ tìm lắm, em sẽ bảo bạn em để ý giúp một chút.”
Hiện giờ sách khoa học phổ cập như nấm mọc mưa giống tương lai, trong hiệu sách thể tìm cả đống. Trong giai đoạn phần lớn là sách về đảng, lời trích dẫn hoa mỹ của chủ tịch, tư tưởng Mark – Lenin. Cả thành phố cũng mấy hiệu sách, nghiêm túc tìm một quyển về mặt đúng là dễ dàng, đặc biệt còn ở nơi lạc hậu như thành phố N.
Trong lòng Hạ Tùng Bách cảm thấy ấm áp như dung nham đang sôi lên cuồn cuộn.
Anh sớm muộn gì cũng chuyện nuôi heo cho cô , khi cho cô, thể cùng chia sẻ tâm sự. Hiện giờ hai cùng thương lượng, bày mưu tính kế, cảm giác .
Khi cảm thấy mệt mỏi, luôn ủng hộ , luôn tính toán cho , thương lượng cùng với .
Lý Trung là kẻ ngốc chữ, bảo tính toán còn rõ lắm, Hạ Tùng Bách thể tưởng tượng nếu để chuyện nuôi heo khoa học với , chắc chắn chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
Hạ Tùng Bách nhịn cảm thấy đau đầu, khỏi nhớ tới mấy tháng khi Cố công miệt mài chia sẻ với về tầng nham thạch, kết cấu công trình, hiểu gì nhưng vẫn hăng say vài ngày. Không hổ là kẻ thầy khác.
Hạ Tùng Bách sợ đám Cẩu Thặng nuôi heo, còn cố ý mời nuôi heo lão luyện đây đến, gì cũng dạy dỗ bọn họ một thời gian, để bọn họ quen tay.
Cũng may bình thường Lý Trung cũng quá quan tâm đến chuyện nuôi heo như thế nào, tất cả chuyện đều giao hết cho chăn nuôi, trong tiềm thức của lẽ cảm thấy, nuôi heo béo cứ cho ăn no là , để ý nhiều chuyện vụn vặn gì.
Dân quê nuôi heo đều nuôi tùy tiện theo ý , vẫn nuôi béo , cần chú ý nhiều như .
***
Vở kịch nhỏ:
Hương Hương: Sao hát trai em gái ngoan?
Bách Ca: Ở chỗ bài hát đó là đàn ông hát cho vợ , con gái xong vợ hát. Anh hát , em sẽ vợ chứ?
Hương hương: "..." Xấu hổ lời nào ~
PS: Bài Hương Hương hát là bài Ánh trăng hộ lòng em của Đặng Lệ Quân.