Triệu Lan Hương thuộc về lao động sức yếu, phân cho hai mẫu đất, nhưng mà cô nổi hai mẫu đất , phần lớn là do chị Hạ và Hạ Tùng Bách giúp đỡ. Đêm đến, Hạ Tùng Bách theo cô gác đêm như thường lệ.
Bọn họ xổm trong một góc, bầu trời đầy , phần lớn đều đang vây quanh sân phơi, phía bên ngược ai cả.
Triệu Lan Hương nhỏ giọng hỏi Hạ Tùng Bách: “Anh mổ heo ?”
Hạ Tùng Bách lắc đầu, vẻ mặt chân thành của bạn gái chút ngu ngốc, khóe môi nhịn khẽ cong lên.
“Anh buông tay để bọn họ tự , gì cũng chỉ dạy bọn họ lâu như , lẽ nào cho nghỉ ngơi ?”
Triệu Lan Hương hiểu ý , mỉm ngọt nào.
Nếu là kiếp , chừng lúc ngay cả mí mắt cũng lười nhấc lên, mà hỏi cô: “Em thấy ông chủ nào trâu ngựa ?”
“Anh Bách nhà chúng lợi hại.” Cô cảm thán một tiếng.
“Em ngủ , thức đêm quen, để trông là .” Trong góc nhỏ, Hạ Tùng Bách thấp giọng với bạn gái .
Triệu Lan Hương gật đầu ngủ, Hạ Tùng Bách đốt đèn, dựa chân tường lạnh lẽo, yên lặng sân phơi.
Nửa đêm về sáng, Triệu Lan Hương tỉnh , dựa vách tường cùng trông coi lương thực.
Triệu Lan Hương : “Anh nhắm mắt ngủ một giấc .”
Hạ Tùng Bách ngửi mùi hương ấm áp dịu dàng cô, vốn dĩ buồn ngủ chút nào, nhưng ở mặt bạn gái, bất ngờ tỏ yếu đuối. Anh nhẹ nhàng từa đầu vai cô, khép mắt .
Đêm khuya yên tĩnh, ruộng bắp bao trùm trong bóng tối.
Lúc cành lá bắp giòn cứng đang xôn xao, rung động vô cớ, cuối cùng chìm tĩnh lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my/chuong-229-anh-co-the-cuoi-toi-khong-1.html.]
…
Hừng đông, ánh nắng ấm ám mờ ảo chiếu lên Triệu Lan Hương.
Cô khẽ vặn cổ một cái, làn mi rậm run lên, chậm rãi mở mắt.
Vân Chi
Cô phát hiện chỗ đang ngủ là trong rừng cây nhỏ hai từng hẹn hò, lưng cô dựa cây đại thụ, còn đầu thì gác bả vài dày rộng của Hạ Tùng Bách, cô nheo mắt , vươn vai.
“Chào buổi sáng, Bách.”
Thấy cô dậy, Hạ Tùng Bách kéo cô dậy, yên lặng một lời theo sát cô lối mòn quanh rừng cây nhỏ về nhà.
Mấy ngày tiếp theo, Hạ Tùng Bách đều theo Triệu Lan Hương đến trông coi lương thực, vốn dĩ Triệu Lan Hương và Tưởng Mỹ Lệ là hai đóa hoa ở sân phơi, trong mắt thanh niên trí thức nam chính là cảnh ý vui, khi việc mệt mỏi chỉ cần qua chỗ hai cô, cảm thấy sức lực tràn đầy. Sau khi Tưởng Mỹ Lệ về thành phố, Phan Vũ đến trông sân phơi, nhóm thanh niên trí thức nam dần dần phát hiện , cô gái nông thôn học trung học huyện ít khi về nhà cũng xinh .
mà cô chỉ tới một ngày, khiến nhiều khỏi tiếc nuối.
Nghĩ đến cô gái đến tuổi mai mối, trong lòng bọn họ đều cảm thấy hy vọng. Đợi khi bán hết lương thực, cộng với tiền tích cóp trong nhà, chắc cũng gom góp đủ tiền lễ hỏi, chỉ là cô gái họ Phan trúng thôi.
Lương thực phơi ba đến bốn ngày, xe chở lương thực lên huyện nộp thuế nối đuôi dứt. Lý Đại Lực và Lý Lai Phúc quyết định “Nói dối liệu”, tổng sản lượng năm nay tăng 48% so với năm , nhưng lượng báo cáo lên khác nhiều, chỉ hơn một tấn.
Sáng sớm vài hôm , khi nộp thuế lương thực xong, Hạ Tùng Bách từ trại heo về đang chuẩn nghỉ ngơi, thì cửa phòng gõ vang.
Anh tưởng bạn gái chơi trò “Tập kích bất ngờ”, cho nên vẫn giường giả vờ ngủ hề động đậy.
Một lát , cửa phòng vang lên tiếng gõ cộc cộc. Lúc Hạ Tùng Bách mới nhận bạn gái , nếu như gõ cửa là Triệu Lan Lương, cô chỉ gõ cửa cho lệ coi như thông báo thôi, thứ hai sẽ trực tiếp phá cửa nhà.
Hạ Tùng Bách mặc quần áo , mở cửa.
Nào ngờ một khả năng xuất hiện bất ngờ cửa phòng .