Triệu Lan Hương tâm tư cẩn thận cất giấu trong câu hỏi bình thản của .
Cô ngẩng đầu, chăm chú đàn ông yêu, giọng nhẹ nhàng bâng quơ, vì thấy ghen.
“ , là trai Tưởng Mỹ Lệ, tiện đường đưa cô xuống nông thôn, cũng đấy... Năm Tưởng Mỹ Lệ ôm khuôn mặt thương về nhà, nhà cô lo lắng.”
Hạ Tùng Bách thấy thế, hỏi tiếp: “Trước khi đến đây, em với Tưởng Mỹ Lệ quen ?”
Anh để ý đến chuyện của cô, nhưng nhiều lúc sẽ chú ý hỏi quá mức, nhưng hôm nay vô cùng hỏi cho lẽ, đàn ông định “Bắt cóc” bạn gái là thế nào, nếu sợ khác thấy, ôm chặt cô lòng dùng sức hôn cô, hỏi cho rõ ràng.
Triệu Lan Hương gật đầu:”Em với cô đều là thành phố G.”
“Anh ? Sao nhà một lúc?” Hạ Tùng Bách hỏi.
Triệu Lan Hương thật sự thể nào tưởng tượng nổi cảnh tượng hi bọn họ chạm trán , sợ sẽ là tràng cảnh kẻ thù gặp m.á.u b.ắ.n tung tóe, đúng lúc Tưởng Kiến Quân cũng gặp Hạ Tùng Bách, nên kiềm chế . Nếu như Tưởng Kiến Quân , cô cũng sẽ nghĩ cách để rời khỏi chỗ .
Khí tràng giữa hai bọn họ hợp .
Triệu Lan Hương hé môi, : “Anh , chúng ... Quay về ăn cơm .”
Đàn ông trời sinh vốn nghĩ nhiều, nhưng lúc vô cùng nạy cảm, lúc Hạ Tùng Bách nhận bạn gái gì đó thích hợp, nhưng cô ... Anh chỉ tạm thời để đó, nếu cơ hội sẽ chậm rãi giải quyết.
Khả năng là do gần đây trong nhà xảy quá nhiều chuyện, từng chuyện liên tiếp khiến trở tay kịp, cho nên dù trong lòng cô đang giấu diếm chuyện gì đó, cũng hỏi rõ ràng.
Lúc trong đầu Hạ Tùng Bách còn đang cân nhắc xem nên với bạn gái chuyện hôm nay bắt đến đồn công an thẩm vấn thế nào.
Tuy rằng lúc ở đồn công an tỏ bình tĩnh, nhưng chuyện đầu cơ trục lợi đúng là sai trái, thanh danh dễ , Hạ Tùng Bách do dự, ánh mắt về phía ngọn núi xa xa.
Ánh hoàng hôn vàng rực, nhuộm đỏ cả một vùng, từng tia sáng màu cam nóng bỏng, giống như biển lửa đang chạy về cuối chân trời.
Từng tia sáng vàng óng phủ lên đỉnh núi, cánh chim nhàn nhã bay qua, đây là cảnh sắc chỉ nông thôn mới , xinh tịch liêu.
Mấy chục năm, thậm chí mấy trăm năm qua cảnh sắc đều như thế , đổi cực kỳ nhỏ, giống như chút dấu vết thời gian trôi qua nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my/chuong-263-tuong-kien-quan-3.html.]
Vừa bế tắc lạc hậu, xinh nhưng cũng tịch liêu.
Người khốn cùng giãy giạ, cũng giãy giụa vươn lên, cuối cùng theo con đường đầu cơ trục lợi .
Anh chậm rãi mở miệng, : “Hôm nay bắt đến đồn công an.”
Triệu Lan Hương lập tức đầu , ánh mắt đầy phức tạp.
Hạ Tùng Bách vẫn về phương xa, tiếp: “Anh Ngô Dung tố giác đầu cơ trục lợi.”
Anh thấy hết vẻ mặt khiếp sợ của bạn gái , nhưng ngờ thứ Triệu Lan Hương kinh sợ lúc là lời mà hôm nay Tưởng Kiến Quân mang đến.
Anh : “Nếu em đồng ý với một chuyện, thể vớt ngay lập tức...”
Là vớt , chứ giúp đỡ.
Hai từ khác , lúc Triệu Lan Hương đang giận dữ để ý quá nhiều, cô mím chặt môi, nín thở. Tưởng Kiến Quân hổ danh là tướng lĩnh ưu tú, chỉ một chiêu thôi đánh trúng điểm yếu của cô, còn bán cho cô một ân tình. Anh hề nhắc tới chuyện giúp đỡ Hạ Tùng Bách, nhưng gì Triệu Lan Hương cũng .
Chiêu là lấy lòng, là cảnh cáo.
Hạ Tùng Bách tiếp: “Không vì khi lời khai xong thả, em nhắc đến Tưởng Mỹ Lệ quan hệ, mới hiểu .”
“Lần đúng là nợ cô ân tình lớn.” Anh nhẹ nhàng .
“ là lớn.” Triệu Lan Hương đáp, đó kéo đàn ông của dậy.
“Đi ăn cơm thôi, ăn no mới sức để ngày mai tiếp tục ứng phó.”
Vân Chi
Hạ Tùng Bách nheo mắt , đó yên lặng theo bạn gái về nhà, Tam Nha ăn gần no , thấy hai về, cô bé vẫn nhịn , mở miệng hỏi: “Anh trai ?”
“Anh mặc quân trang, uy vũ thật!”
Hạ Tùng Bách thấy thế, nhịn gõ đầu em gái một cái.