Triệu Lan Hương nhăn mày .
Sau đó Hạ Tùng Bách đóng mạnh cửa, kêu rầm một tiếng. Đôi môi gợi cảm của khẽ cong lên khiến hôn lên nó. Lúc sắc mặt hùng hổ.
Anh hỏi: “Năm 76 hát bài hát phát hành năm 80?”
“Năm 76 em chuyện đầu cơ trục lợi mất mặt, bảo nhẫn nại vài năm nữa?”
“Mùa xuân năm 77 em sẽ thi đại học?”
“Năm 78 chị cả gặp chuyện bất trắc, em lập tức đoán ?”
“Vì em tò mò về bà nội như ?”
“Vì em đến ở nhà ?”
“Vì đối xử với như ?
“Vì là ?”
Từng câu hỏi liên tiếp của vang lên, càng về càng hung dữ. Hai tay giữ chặt vai cô, hai mắt đỏ bừng, răng nghiến chặt, ánh mắt giống như con sói cô độc tàn nhẫn, giống như chỉ cần cô trả lời sai một câu, giây tiếp theo sẽ mở miệng nuốt cô trong bụng.
Không sai, ánh mắt Hạ Tùng Bách tràn ngập tính xâm lược.
Hai tay nắm chặt, cảm xúc tức giận, cam lòng, áp lực trong hai năm nay đều phát lúc .
Cuối cùng hỏi: “Em với Tưởng Kiến Quân, là quan hệ gì?”
Triệu Lan Hương cúi đầu : “Không quan hệ gì.”
“Là quan hệ gì?”
“Em, , , , quan, hệ, gì!”
Trong lúc sững sờ, cô gạt tay xuống, bình tĩnh cởi áo khoác ngoài nóng đến mức khiến cô đổ mồ hôi .
Triệu Lan Hương rót cho một cốc nước mật ong, cô cúi ngón tay ấn một ái, chiếc máy đĩa xoay tròn, “Tà âm” thuộc về niên đại vang lên trong phòng.
“Cỏ xanh bạc phơ —— sương trắng mênh mang ——”
Hạ Tùng Bách ngơ ngác bàn tay cô gạt xuống, môi mỏng mím chặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my/chuong-276-gap-lai-2.html.]
Anh : “Vì giữ Chức Nữ , Ngưu Lang trộm giấu quần áo của cô .”
Anh bước từng ước về phía cô, ôm cô lòng: “Anh nghĩ, nếu đây... Nếu khi tàn nhẫn giữ trinh tiết của em, em sẽ vẫn với ?”
Hạ Tùng Bách cúi đầu cắn môi cô, cảm xúc mãnh liệt tích cóp ngày ngày đêm đêm giống cơn nước lũ vỡ đê, bùng nổ ngay lúc .
Anh dùng sức như hòa tan cả cô trong cơ thể , bao giờ chia lìa nữa.
Triệu Lan Hương ôm chặt cơ thể cứng đờ của , ngón tay thăm dò cởi cúc áo , thổi một tai Hạ Tùng Bách.
“Lần thể giữ .”
Những lời giống như mưa xuân tưới mát lý trí khô cằn vì trắng đêm ngủ của Hạ Tùng Bách, kích thích khiến m.á.u trong đều dâng lên.
Anh hung hăng nếm vị ngọt môi cô, sô pha hôn cô, cạnh bàn hôn cô, hôn thăm dò trong quần áo Triệu Lan Hương, bàn tay đặt lên nơi nẩy nở đẫy đà của cô....
Cuối cùng nhẫn nại nữa, bế bổng cô lên đến chiếc giường duy nhất trong phòng, chậm rãi hôn từ môi cô xuống cổ, dùng hàm răng cởi quần áo cô .
Anh hùng hổ giống như phát tiết hết phẫn nộ và ấm ức mấy năm nay .
Anh dùng sức lột áo cô xuống, gặm cắn ngọn núi tuyết trắng của cô lớp áo n.g.ự.c mỏng manh, vùi đầu giữa n.g.ự.c cô.
Triệu Lan Hương nhịn khẽ rên một tiếng.
Vân Chi
Hạ Tùng Bách nhanh chóng cởi hết đồ của , da thịt chạm , nhiệt độ cơ thể nóng bỏng khiến cô gái trong n.g.ự.c đỏ mặt, khẽ run rẩy.
Anh tầm than một tiếng, in dấu vết hồng hồng da thịt trắng như tuyết của cô.
“Anh như từ lâu , ngàn vạn ...”
Anh cầm vật cứng rắn của , chậm rãi, gian nan xâm nhập trong cơ thể cô. Cảm giác mềm mại ấm áp bao quanh giống nước hồ xuân, khiến hít thở thông, kích thích như dòng điện chạy dọc theo sống lưng, khiến thở hổn hển. Anh nhẹ nhàng hôn từng giọt nước mắt chảy vì đau đớn mặt cô, dỗ dành bảo cô thả lỏng, thả lỏng chút nữa, đừng căng thẳng như .
……
Ánh trăng treo cao, một đêm trời thưa thớt, trong phòng tràn ngập sắc xuân.
Bẩy giờ sáng hôm , tiếng chuông báo thức vang lên, Hạ Tùng Bách mở đôi mắt nhập nhèm vẫn đang buồn ngủ, vươn một cánh tay rắn chắc khỏi ổ chăn, cầm lấy chén nước mật ong hôm qua còn uống lên, uống một cạn sạch.
Anh hôn lên mắt bạn gái : “Em là phụ nữ của .”
“Còn là đàn ông của em.”
Anh nhẹ nhàng đặt chén nước xuống bàn, lớn tiếng giống như tuyên thệ: “Anh , chịu đựng một năm, sẽ trở thành đàn ông của em!”