Thập niên 70: Bạch phú mỹ - Chương 300: Hoàn chính văn (1)

Cập nhật lúc: 2025-01-02 09:53:00
Lượt xem: 495

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Lan Hương lấy hai quả Tía Tô Mai ăn, cũng kỳ quái, cô luôn thích ăn vị tía tô, chạm một chút cũng , nhưng khi dùng tía tô để ướp ô mai mơ, cô nuốt trôi .

Bên ngoài quả mơ phủ một tầng sương trắng, miệng mềm mại, chua ngọt ngon miệng, thịt quả tràn đầy, thấm ruột gan, cực kỳ khai vị.

Ánh mắt cô dừng khuôn mặt ngăm đen của Hạ Tùng Bách, cánh môi mỏng khô nứt bong tróc da, đầu đổ đầy mồ hôi ngừng chảy xuống.

Trong thời gian luôn sớm về trễ, Triệu Lan Hương còn tưởng rằng xem trại nuôi heo, nhưng hôm nay thấy Tía Tô Mai trong tay , Triệu Lan Hương mới hiểu .

Sáng sớm ngày hôm đó khi Tía Tô Mai, vẻ mặt thất vọng của cô đều thấy hết, khiến thể thờ ơ .

Cảm xúc trong lòng Triệu Lan Hương cực kỳ phức tạp, cảm thấy khờ ngốc, hổ đến mức mặt nóng lên.

Cô vuốt ve hũ mơ chua lạnh léo, trong lòng cảm động ngại ngùng.

“Bách Ca Nhi, cảm ơn .”

“Hai vợ chồng cảm ơn cái gì.”

Sau đó Hạ Tùng Bách nhanh nhẹn múc cho vợ một bát cháo, bảo cô ăn cháo cùng với Tía Tô Mai: “Em nếm thử xem, thể ăn ?”

Cô gật đầu.

Vân Chi

Hạ Tùng Bách căng thẳng ánh mắt chằm chằm vợ , chăm chú xem cô cắn một miếng mơ chua uống một hớp cháo. tuy rằng cô ăn chậm rãi, nhưng mà ăn xong nôn nghén, khiến vô cùng vui mừng.

“Sau dùng nó để ăn với cơm, hũ Tía Tô Mai ướp lâu, hương vị tương đối ngon miệng.”

Nói xong Hạ Tùng Bách cũng lấy một quả ăn, chua mặn ngọt, vì chua trung hòa dịu ít, vị ngọt của đường mía đậm đà thơm hương, chỉ tăng thêm vị thôi chứ lấn át vị chua ban đầu.

Nhìn Triệu Lan Hương mỉm , ánh môi hồng hào tinh tế nhấm nháp cháo gạo trắng tinh từ chiếc muỗng, môi đỏ và cháo trắng tạo nên vẻ đối lập rõ ràng, khi ăn xong cô còn dùng đầu lưỡi mềm mại l.i.ế.m môi một cái, khiến Hạ Tùng Bách thấy cổ họng khô khốc.

Nhìn cánh môi khô nứt của , Triệu Lan Hương đẩy bát cháo thứ hai mà ăn hết trong tay qua: “Uống chút cháo gạo , giải khát.”

“Không cần.”

Anh bước đến lưng, ngó đầu qua vai cô, câu lấy cánh môi hồng hào của cô hôn thật sâu

ăn cháo xong, môi lạnh léo mát vẻ, trong miệng vẫn còn vị ngọt của Tía Tô Mai, giống như nước suốt trong lành, dịu cổ họng khát khô của Hạ Tùng Bách nhưng khiến lòng bốc hỏa.

Giá trưa, ánh nắng mặt trời tràn trong phòng, tiếng thở dốc khiến tim đập dồn dập.

Tay Hạ Tùng Bách rời khỏi nơi đầy đặn của vợ , khẽ nuốt nước miếng: “Lan Hương, chỗ của em lớn hơn .”

Vừa lớn mềm, bàn tay nắm che hết làn da tuyết trắng, mềm giống như thể chảy nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my/chuong-300-hoan-chinh-van-1.html.]

Triệu Lan Hương đảo mắt qua, chặn miệng , bàn tay nhéo hông một cái, đó thuận tiện sờ soạng cơ bắp rắn chắc giữa bụng , lập tức ghen ghét thôi. Bởi vì mang thai dáng biến dạng từ lâu, còn thì càng ngày càng rắn chắc, qua vài tháng ở nông thôn ăn ngon uống tố, hết thịt mất khi vất vả học tập trong trường, hương vị đàn ông bùng nổ mạnh mẽ.

Cô tức giận lột sạch quần áo Hạ Tùng Bách ...

Khi đầu óc Hạ Tùng Bách đang trống rỗng, đắm chìm trong cực lạc, thì chị cả tới tìm.

“Bách Ca Nhi, em ?” Chị Hạ gõ cửa.

Khuôn mặt trắng nõn của Triệu Lan Hương đỏ bừng lên, tim đập nhanh, nhưng giọng cô vẫn vô cùng bình tĩnh: “Bách Ca Nhi ngoài , khả năng đến tối mới về.”

“Vậy ...” Tiếng bước chân của chị cả dần dần biến mất.

Hạ Tùng Bách lập tức rên lên một tiếng, buồn bực vì cắt ngang cuộc vui.

...

Một phen mây mưa kết thúc, trời gần hoàng hôn.

Tuy rằng da mặt Hạ Tùng Bách dày đen, lúc vẫn đỏ lên. Anh chột chuồn khỏi phòng bạn gái giống hệt năm đó khi xác định quan hệ yêu đương, lén lút như kẻ trộm múc một xô nước phòng, thuận tiện rửa sạch cả chén bát vợ ăn xong.

“Em đun nước cho Lan Hương tắm rửa.” Anh che che giấu giấu chuyện với chị cả đang giặt quần áo bên giếng.

Khi múc xô nước thứ hai mang về, chị cả hỏi : “Em thế? Chị qua tìm Lan Hương em nhà.”

Hạ Tùng Bách cúi gằm đầu xuống dùng sức rửa bát đũa: “Ra ngoài tìm mơ chua cho Lan Hương, chị cả việc gì ?”

“Bà nội bảo em chuẩn sớm một chút, mấy ngày nữa đưa Lan Hương đến bệnh viện chuẩn sinh sản.”

“Có sớm ?”

bây giờ mới hơn tám tháng. Hạ Tùng Bách gãi gãi đầu, mắt hiện lên hình ảnh bụng vợ . Tuy rằng mới hơn tám tháng, nhưng qua lớn. Cô nôn nghén nặng như vẫn thể nuôi em bé trong bụng như thế, nhiều lúc khiến Hạ Tùng Bách cảm thấy áy náy thôi.

Chị Hạ liếc mắt em trai một cái: “Chuẩn sớm một chút cũng , lỡ như đột nhiên gặp chuyện gì nửa đêm đòi sinh, thì kịp đến bệnh viện.”

Hạ Tùng Bách gật đầu: “Vâng để em chuẩn một chút.”

Đi bệnh viện nghĩa là phúc lợi giống như hôm nay sẽ còn nữa, cô vợ đang mang thai của nhiệt tình đến mức khiến Hạ Tùng Bách cảm thấy như gặp mùa xuân thứ hai, thoải mái đến mức tất cả lỗ chân lông đều nở , tràn đầy sức sống.

vì nghĩ cho em bé, Hạ Tùng Bách tiếp nhận ý kiến của bà nội, về phòng, bắt đầu thu dọn quần áo cho vợ , nghiêng đầu sang còn thể thấy dáng vẻ đang ngủ say xưa với đôi má hống hào của cô .

Vết bẩn và mồ hôi lau dọn sạch sẽ , lúc cả thoải mái mát mẻ ngủ.

Từ khi mang thai da cô càng trắng trẻo mịn màng hơn, trắng như cải thảo trong đất , giống như nhẹ nhàng véo thể véo nước. Anh nhẹ nhàng phủ thêm cho cô một lớp chăn mỏng, khẽ hôn lên khuôn mặt đang ngủ say sưa vì mệt nhọc.

Loading...