Thập niên 70: Bạch phú mỹ - Chương 307: Hoàn chính văn (8)

Cập nhật lúc: 2025-01-02 09:53:12
Lượt xem: 455

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước đó bà Lý chia của cải trong nhà thành ba phần, cháu trai cháu gái mỗi một phần, bà giữ một phần. Phần của Hạ Tùng Bách bà giao cho cháu dâu, để cháu dâu bảo quản, cũng chính là tờ giấy bà đưa cho Triệu Lan Hương khi cưới.

“Nghe ông thông gia thích ngọc thạch, năm đó trong tay ông nội cháu cất chứa nhiều ngọc thạch giá trị mua từ khác.”

“Bây giờ tuy rằng nó còn đáng giá, nhưng giá trị của nó sẽ dần dần khôi phục , khi cháu đào , bà sẽ giúp cháu chọn một phần để cháu mang về thành phố G.”

Nói tới đây, bà chút thương cảm, cảnh tượng náo nhiệt hiện giò thể duy trì bao lâu nữa, cháu trai và cháu dâu đều là ăn buôn bán, thể nào cứ ở mãi nông thôn.

Người ăn tránh bôn ba, cũng giống như chồng với con trai bà đây, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều. Bà thanh niên mắt, từ trầm mặc ít , tự ti mẫn cảm đây, dần dần trở thành một đàn ông thể đảm đương một phía.

Bà Lý cũng hiểu ngày sẽ rời , giống như chim ưng con chung quy cũng một ngày rời tổ, giương cánh bay về phía trời xanh, xây dựng một mảnh trời mới.

Nghe vẻ u sầu của bà nội, Hạ Tùng Bách mỉm : “Bà nội, bà theo chúng cháu nhé.”

“Trước đây tự tay dạy cho con của cháu ? Hiện giờ Đường Đường với Đại hải còn , bà nội chịu trách nhiệm về bọn trẻ.”

“Bà , sẽ dạy bọn trẻ giống như từng dạy cháu, dạy chúng...”

“Nếu cùng với chúng cháu đến thành phố G, bà dạy Đường Đường với Đại Hải thế nào?Thành phố G phát triển nhanh, phong thổ cũng tồi, cháu với Lan Hương thương lượng , sẽ mua một căn phòng độc lập sân vườn, để bà nội ở cho thoải mái, bà thích nuôi gà thì nuôi gà, thích trồng rau thì trồng rau, nếu như bà thích mỗi sớm thức dậy ngắm núi rừng, chúng thể ở vùng ngoại ô thành phố.”

Trong lòng Hạ Tùng Bách vô cùng khao khát, lải nhải liên miên về kế hoạch tương lai.

Bà Lý xong hốc mắt nóng lên.

Bà lẩm bẩm: “ , bà đồng ý với cháu, sẽ dạy Đường Đường và Đại Hải... Dạy bọn trẻ quốc văn, toán học, hội họa... Giống như từng dạy cháu.”

“Bà dùng tất cả những gì còn sót trong đầu , cầm tay dạy cho bọn chúng.”

Hạ Tùng Bách nắm chặt bàn tay gầy khô khốc như nhánh cây của bà nội, dùng ánh mắt ấm áp cổ vũ chằm chằm bà.

Vân Chi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-bach-phu-my/chuong-307-hoan-chinh-van-8.html.]

...

Rất nhanh, Hạ Tùng Bách cầm “Bản đồ kho báu” bà nội đưa cho, dẫn theo đào của cải tổ tiên để , cùng còn rể Lý Đại Lực, và bạn Lương Thiết Trụ.

Năm đó bà Lý chôn đồ tổng cộng năm chỗ, ba chỗ còn thật khó tìm, chỉ hai chỗ chôn ở chân núi ngưu giác là khó khăn. Năm đó vụ nổ mìn, cả ngọn núi nguy nga tráng lệ hủy diệt, phá tan ruộng bậc thang thôn dân vất vả ngày đêm khai phá, ngọn núi nứt giống như mạng nhện, vô vết thương biến nó thành dáng vẻ khác, từ trong những khe nứt bắt đầu mọc cỏ dại... Nhìn thấy cảnh tượng đều thổn thức.

Đặc biệt là Lý Đại Lực, từng gặp kiếp nạn sinh tử ở nơi , cuối cùng may mắn sống sót.

Sau khi núi, ở ngã rẽ bọn họ trông thấy vài ngôi mộ chôn di vật của xã viên năm đó tìm thấy thi thể, bọn họ yên giấc ngàn thu ở nơi .

Một đám đất vàng đó cỏ dại mọc thành cụm, mỗi năm qua trở nên khô khốc, thấp một chút vì mưa gió xói mòn, nếu c.h.ế.t nhà đến tảo mộ, sợ là cỏ dại thể cao tới nửa .

Ba Hạ Tùng Bách chăm chú một lúc lâu, khom lưng kính rượu, đó mới cẩn thận đường vòng qua đó lên núi.

Núi Ngưu Giác là một ngọn núi lớn, phần sụp xuống năm đó chỉ là sườn núi nơi khai thác ruộng bậc thang mà thôi, còn một ngọn núi chính và hai ngọn núi thấp bên cạnh nữa.

Hạ Tùng Bách cẩn thận dò xét địa hình, tìm kiếm theo bản đồ bà nội đưa cho. Anh nhớ từng gốc cây ngọn cỏ núi ngưu giác năm đó, đối chiếu với địa hình đổi bây giờ, suy ngẫm một lúc lâu mới chỉ chỗ khả năng là nơi chôn giấu của cảu.

Hạ Tùng Bách : “Sau khi nhà nước ban hành chế độ cải cách ruộng đất, nếu trong thôn cho nhận thầu đỉnh núi, em nhận thầu ngọn núi mới .”

“Và cả ngọn núi nơi chôn giâu sản nghiệp tổ tiện để nữa, cũng nhận thầu hết.”

“Sau thời gian, chúng chậm rãi đào.”

Lương Thiết Trụ vỗ đầu một cái: “Ôi trời, nhận thầu cả quả núi mất bao nhiêu tiền? Gia sản tổ tiên nhà Bách giá trị bằng tiền đó ?”

Mấy năm qua theo Hạ Tùng Bách như Lý Trung, cho nên hiện giờ Bách của lăn lộn thế nào . Bây giờ thấy giọng điệu của Hạ Tùng Bách, thì chút giật .

nhớ những vả mặt trong quá khứ, hiện giờ Hạ Tùng Bách thế, Lương Thiết Trụ chỉ c.h.ế.t lặng chứ phản bác. Hai vợ chồng nhà đều là tài ba vượt quá sức tưởng tượng của khác, Lương Thiết Trụ chỉ cần mù quáng theo là .

Loading...