Thập Niên 70: Bệnh Mỹ Nhân Yếu Đuối - Chương 135

Cập nhật lúc: 2025-10-11 05:25:00
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Lệ Lệ dám tin mà há hốc miệng.

...

Trong lòng Tống Vãn Thu, ân oán với bằng việc tan ?

Đương nhiên là bằng .

Ở văn phòng, Tống Vãn Thu còn đang nghĩ đến chuyện của Trương Tiểu Vũ và Phương Thành, nhưng bước khỏi cửa văn phòng, trong đầu cô chỉ còn tối nay ăn gì, ngày mai mua rau gì.

nghĩ cũng vô ích, thời buổi , dù tiền cũng chẳng mua gì ngon.

May là bữa trưa vẫn còn thừa, tối hâm thể ăn tiếp. Đêm cuối thu đến nhanh, ăn cơm tối xong, trời sẩm tối.

Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt

Từ Tùy Chu tự giác rửa bát, Tống Vãn Thu và Bình An thì dọn dẹp mảnh đất hai bên sân.

Cô định dọn dẹp đất , đợi khi nào rảnh thì mua ít hạt rau về trồng, như một thời gian nữa là rau ăn.

Ngoài trồng rau còn nuôi mấy con gà. Cô và Từ Tùy Chu bàn bạc, thể một cái chuồng gà trong sân giống như nhà họ Tống.

Hoàng hôn buông xuống, tiếng ồn ào trong khu gia thuộc dần lắng , cây ngoài sân vang lên tiếng ve sầu rả rích dứt.

Bỗng nhiên, xa xa vọng tiếng ch.ó sủa ngớt, ngay đó là tiếng trẻ con , tiếng lớn quát mắng, dần dần chìm yên tĩnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-135.html.]

Từ Tùy Chu vẫn là tắm cuối cùng, nhưng tắm xong nhà ngay mà múc thêm một chậu nước nóng, bưng phòng.

"Đừng ngủ vội, qua đây ngâm chân một lát." Anh đặt chậu nước bên cạnh giường.

Tống Vãn Thu duỗi , định dậy thì đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, cảnh giác đàn ông đang sừng sững bên giường, nheo mắt .

"Tự dưng ân cần thế?"

Từ Tùy Chu tỏ vẻ bực : " , thế em ngâm ?"

Tống Vãn Thu chằm chằm hai giây, quả quyết gật đầu: "Có chứ!"

tin, nếu cô đồng ý, còn dám càn ?

Tống Vãn Thu hề che giấu suy nghĩ của , là cô cố ý mà vẻ mặt rõ rành rành mấy chữ đó.

Từ Tùy Chu nhịn mà giật giật khóe miệng, đang định gì đó thì một đôi chân nhỏ trắng như ngọc lướt qua mắt.

Anh sững , ánh mắt lập tức tối sầm , cổ họng chút khô nóng.

Tống Vãn Thu ngẩng đầu lên thấy ánh mắt như sói của , cô với vẻ mặt đầy ghét bỏ: "Trong đầu thể đừng suốt ngày nghĩ đến mấy chuyện đó ."

 

 

Loading...