Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Tùy Chu mím chặt môi, cẩn thận đặt cô trong chăn, ngoài tìm một viên t.h.u.ố.c hạ sốt mang , dỗ cô uống xong mới yên tâm để cô ngủ tiếp.
cả đêm cũng ngủ ngon, đầu óc căng như dây đàn, thỉnh thoảng giật tỉnh dậy xem cô đạp chăn , chỉ cần thấy chỗ nào hở một chút là đắp cho thật kín.
Tống Vãn Thu mơ một giấc, mơ thấy mắc kẹt trong núi lửa, bốn phía đều là dung nham nóng bỏng, nóng đến mức cô vã mồ hôi, thở nổi.
Trong lúc mơ màng, bên cạnh một tảng ngọc thạch mát lạnh, cô theo bản năng bò qua, chỉ hận thể khảm cả trong đó.
Trong căn phòng tối om, cửa phòng đóng chặt, rèm cửa màu sẫm kéo xuống, ánh sáng le lói xuyên qua khe hở rọi phòng, tạo thành một vệt sáng lốm đốm.
Trên giường, khối chăn nhô lên khe khẽ động đậy, ngay đó một cánh tay thon dài mảnh khảnh từ trong chăn vươn .
Hàng mi dài như cánh bướm của Tống Vãn Thu khẽ run, đôi mắt xinh mở , từ đuôi mày khóe mắt đều ánh lên sắc đỏ bệnh tật, đột nhiên cô nhíu mày, cả rã rời còn chút sức lực.
Ký ức đêm qua tức thì ùa về như thủy triều.
Cô cảm nên sốt cao.
Tống Vãn Thu dậy, cổ họng đột nhiên đau rát, cô xuống, chậm rãi mặc quần áo mở cửa ngoài.
Nguồn: Thỏ Ngon Đào Ngọt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-benh-my-nhan-yeu-duoi/chuong-166.html.]
Cô đồng hồ treo tường, thời gian sớm cũng muộn, hơn chín giờ một chút.
"Vãn Thu, cuối cùng cháu cũng tỉnh , cảm thấy thế nào?"
Một giọng vang lên từ cổng sân, bác gái Tôn dắt Bình An , giọng điệu đầy quan tâm.
Tống Vãn Thu ngạc nhiên "A?" một tiếng, trong đầu nảy một suy đoán: "Là Từ Tùy Chu với bác là cháu bệnh ạ?"
Bác gái Tôn : "Chứ còn gì nữa, bác còn tưởng chuyện gì, sáng sớm tinh mơ chạy đến nhà bác ."
"Chắc yên tâm lắm, sức khỏe của cháu giờ . mà bây giờ cháu thấy đỡ nhiều , bác gái Tôn, bác việc thì cứ ạ, cháu ở đây ."
"Không , bác hứa với Đoàn trưởng Từ ." bác gái Tôn .
Tống Vãn Thu hết cách, chỉ đành bà xách lò sưởi phòng. Bà xuống một cái ghế đẩu, Bình An xuống một cái khác.
Một già một trẻ, một cầm vải vá quần áo, một cầm vở hí hoáy vẽ vời.