Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 67: Có bản lĩnh cậu cũng tìm một cái!
Cập nhật lúc: 2025-11-06 23:58:51
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Bà nội…” Tần Du hình dung tâm tình lúc thế nào.
“Cho con căn nhà, con còn ? Không chuẩn . Bà nội chỉ ba con một đứa con trai, ba con chỉ con một đứa con gái. Tất cả đồ của bà nội đều là của con. Sau nếu tới kiếm chuyện, con liền đem giấy tờ đất !”
Lần thím Xuân ở nhà cũ loạn, lát bà liền , may mà cháu gái bà chịu thiệt, bằng bà khẳng định sẽ xông tới nhà họ hung hăng giáo huấn thím Xuân một trận.
Bất quá thím Xuân , từ náo loạn, thời gian an phận ít.
Bên Cố Cẩn tổ tôn giỡn trêu chọc, ở bên ngoài, mỗi thấy Tần Du cùng cô, cùng bà nội nũng, liền cảm thấy vui vẻ, hâm mộ.
“Cố ca, căn nhà của thật !” Lương Quân trong ngoài một .
Trong phòng gia cụ mới, bày biện hợp lý.
Đứng ở cổng sân, thể trông xa núi non, mắt thể thấy chân núi.
Phong cảnh .
Cây hoa quế lớn trong sân tỏa hương vị thanh nhàn nhạt, chờ đến tháng tám, nơi khẳng định hương khí bốn phía.
Quan trọng nhất là, Tần Du nấu cơm ăn ngon như !
Làm cái gì cũng ngon!
Phong cảnh , ở thoải mái, còn mỹ thực ăn hết.
Hiện tại bà nội Tần gia đem căn nhà đều tặng cho họ.
Cố ca của , rốt cuộc ghét bỏ cái gì a?
Đây là tổ tiên hiển linh, mới cưới tức phụ như .
“Cũng tàm tạm.” Giọng Cố Cẩn thấy bất luận cảm xúc gì.
“Cái Cố ca, em cùng Lý Vệ Dân thể ở chỗ các ? Anh cùng chị dâu một phòng, phòng khác, cho thuê chúng em?” Lương Quân mắt trông mong hỏi.
Cố Cẩn một ánh mắt g.i.ế.c qua.
Lương Quân run lên, lui mà cầu thứ: “Chúng em ở chính phòng, nhà bên của các cũng , chúng em ở , cũng trả tiền thuê.”
Trả chút tiền thuê, thể ăn đồ Tần Du , cũng vẫn hời.
“Lăn về ký túc xá !” Cố Cẩn vô tình , một tia thương lượng.
Lương Quân tan nát cõi lòng, ủy khuất bất lực, nhưng vẫn từ bỏ ý định: “Cố ca, như đạo nghĩa, đồng dạng là xuống nông thôn, đây tức phụ giường ấm, cái gì cái đó. Huynh chúng em đáng thương vô cùng, chiếm chỗ của , cũng ý kiến gì, chỉ ở nhờ nhà , đều vô tình cự tuyệt…”
“Có bản lĩnh cũng tìm một cái!” Cố Cẩn ngước mắt chậm rãi .
“…” Lương Quân cảm giác đều cứng .
Cố ca của , đây là đang khoe khoang mặt họ.
Tìm một cái? Đâu dễ dàng tìm như ? Cô nương nông thôn nhiều, nhưng ai thể bảo đảm là giống Tần Du, thể thông minh, còn hưởng thụ cuộc sống?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lý Vệ Dân vẫn đó, xem xét nhà mới của Cố Cẩn và Tần Du, cũng cùng thanh niên trí thức khác chuyện, chỉ là Cố Cẩn , thần sắc biến trầm lãnh nhiều, Cố Cẩn thoải mái như , là thật chuẩn ở nông thôn sinh hoạt, về thành thị?
Cùng Lý Vệ Dân ý tưởng sai biệt lắm còn Mã Hưởng, Hạ Thanh Liên, Triệu Triều Hà.
Nhà cửa sửa sang xong, Tần Du mời Thẩm Hồng Mai cùng bà nội lên, Cố Cẩn cũng thuận tiện gọi Lương Quân cùng Lý Vệ Dân lên, thời gian , họ vẫn luôn giúp đỡ, xong, mời ăn một bữa cơm, là nên.
Lương Quân cùng Lý Vệ Dân lên, Mã Hưởng, Hạ Thanh Liên cùng Triệu Triều Hà cũng theo lên.
Nhà cũ Tần Du sửa sang, Triệu Triều Hà là coi trọng.
Ngẫu nhiên thanh niên trí thức , Cố Cẩn cũng ở đây bận rộn, Triệu Triều Hà trong lòng thông, nhưng nghĩ, đồ nhà quê sửa nhà, sửa xong, cũng chỉ là bộ dạng nhà quê, thể cái trò gì?
hiện tại, ở đây một vòng, Triệu Triều Hà xem đến kinh ngạc.
Nhà , khác gì nhà địa chủ cổ đại?
Sân vây quanh, phòng rộng rãi, trong sân bóng râm xanh um, ngoài sân hoa thơm chim hót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-67-co-ban-linh-cau-cung-tim-mot-cai.html.]
Nhà cô ở kinh đô tuy trong đại viện, nhưng phòng lớn, cô cùng hai em gái chen một phòng, giống nơi rộng rãi sáng sủa.
Cô đại đội trưởng tố cáo Tần Du, đây là xa xỉ hủ bại!
Càng cô thoải mái chính là, nhà Tần Du sửa sang thế , cần , dùng khẳng định là tiền của Cố Cẩn.
Lúc Cố Cẩn xuống, cô tận mắt thấy Cố nãi nãi nhét ít tiền cho .
Hắn cứ như tiêu hết?
Nghĩ tiền của Cố Cẩn, tất cả đều cho Tần Du tiêu, tim cô như cắt thịt, đau thật sự.
Cố Cẩn đem căn nhà như , chẳng lẽ thật ở đây mọc rễ nảy mầm?
Nếu thật như , cô thật tức c.h.ế.t!
Mã Hưởng vẫn cùng Cố Cẩn chuyện, Cố Cẩn ý tiếp cận .
Không hoan nghênh , cũng đuổi .
Tần Du càng là đối Mã Hưởng thái độ gì, trực tiếp bỏ qua, dường như thấy .
Mã Hưởng chắc Tần Du rốt cuộc đem chuyện đẩy cô núi cho Cố Cẩn , điều thường thường thấp thỏm.
Trong phòng bếp, Tần Du chuẩn nấu cơm.
Người trong sân xem nhiều, nhưng kỳ thật nhiều lắm, tổng cộng 9 , một cái bàn lớn là đủ.
Tần Du chuẩn bốn món, một con gà, một con vịt, một con cá, một món rau xanh.
Gà cô vẫn hầm, canh hầm xong, cô rắc ít táo đỏ cùng câu kỷ, canh vàng óng nổi lên gia vị màu đỏ, xem càng hấp dẫn.
Vịt là vịt huyết tương, vịt chiên vàng, bỏ ớt đỏ, đem huyết vịt đổ nồi, lửa nhỏ đảo đều, màu sắc sáng.
Cá là cá hấp, khử tanh, dùng rượu ngâm một chút, chưng xong, rưới nước sốt, rắc hành tỏi.
“Du Nha nhi, con cứ mang khẩu trang? Mẹ con cũng thấy.” Tần Du bận rộn, Thẩm Hồng Mai thêm lửa, hỏi.
“Mẹ, thành phố tương đối kỹ tính. Con mang khẩu trang xào rau, cảm thấy vệ sinh hơn ?” Tần Du hỏi .
Cô cũng cố ý mang khẩu trang, đây cũng là biện pháp.
Rất nhiều quen mang khẩu trang, bởi vì mang , liền cảm giác khí loãng, hô hấp khó chịu.
May mà đời cô quen.
“Cũng đúng. Mẹ vẫn lo con cùng bạn Tiểu Cố hợp, thấy họ đều tới, cũng an tâm.” Thẩm Hồng Mai hốc mắt chút ửng đỏ.
“…” Tần Du cô.
Người khổ tình của cô, mấy thanh niên thành thị tới, bà liền cảm động.
Có gì mà cảm động.
Một vẫn ghen ghét cô.
Một tiêu diệt cô.
Một thích cô.
Nếu bà thật ý tưởng của họ, phỏng chừng buổi tối đều ngủ .
“Mẹ, thành phố vĩnh viễn là thành phố. Chúng sống ngày của là .” Tần Du .
“Vậy cũng khoản đãi .”
“Dạ! Mẹ xem, gà vịt cá, đều đủ, là quy cách cao.” Nhiều đồ ăn chiêu đãi như , cô cũng bỏ tiền!
“Du Nha , cảm thấy, chỉ cần con thành tâm đãi , cũng sẽ thành tâm đãi con.”