Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 73: Rốt cuộc cũng không phải người một nhà!
Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:42:40
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được . với Cố ca cũng chỉ đùa thôi, cứ bắt bọn , bọn cũng chỉ đành kế hoạch của . Nếu , bọn cần là .” Lý Vệ Dân vội vàng dừng chủ đề, thật sự lo Lương Quân cứ thế sẽ khen Tần Du lên tận mây xanh.
Cố Cẩn và Tần Du ở cùng là sự thật, nhưng vẫn hy vọng Cố Cẩn ở đây.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“A! Hai lừa em?” Lương Quân từ phẫn nộ chuyển sang kinh ngạc.
“Hay là trong lòng thật sự hy vọng đó là thật?” Lý Vệ Dân hỏi .
“Ai mà hy vọng chứ? mới !” Lương Quân thở phào nhẹ nhõm.
“Được . Đùa cũng đùa xong , hai sớm xuống núi việc .” Cố Cẩn thúc giục Lý Vệ Dân và Lương Quân.
Lương Quân vẻ mặt u oán Cố Cẩn, nãy Cố của họ còn , cơm ăn thể đến nhà họ ăn, giờ ăn xong đuổi bọn họ , đây là bộ dạng mời họ tiếp tục ăn cơm chứ.
Hai lưu luyến rời , Cố Cẩn cầm lấy xấp khẩu trang Lương Quân mang đến, đeo lên.
Vừa đeo lên một lúc, liền cảm thấy cả thoải mái, khí trở nên loãng, hô hấp khó khăn, đầu óc choáng váng.
Anh bao giờ đeo khẩu trang, ngờ đeo khẩu trang cảm giác .
Người phụ nữ Tần Du , ngày nào cũng đeo khẩu trang, mà vẫn chịu đựng .
Vì ly hôn với mà cũng thật là liều mạng!
Anh kéo khẩu trang xuống, ném lên bàn nhà chính.
Giữa và Tần Du, rõ ràng là ghét bỏ cô, nhưng bây giờ như thể cô đang vô cùng thoát khỏi .
Cảm giác động , khiến bỗng dưng chút bực bội.
Buổi chiều, cố ý ngoài, cứ ở lì trong nhà.
Mãi đến chạng vạng, mới thấy Tần Du từ trại heo xuống.
Tần Du sân, miệng ngân nga một điệu nhạc vui vẻ. Điệu nhạc tối hôm đó, chính là bài mà Tần Du dùng lá cây thổi, nhẹ nhàng, tràn đầy sức sống, du dương.
Chắc là cô ở nhà, nên cô nhảy chân sáo.
Hai tay giơ sang hai bên, theo điệu nhạc, cô nhảy từ cổng sân tận bếp.
Khóe mắt mang ý , trông tâm trạng .
Cố Cẩn ít khi thấy Tần Du như , Tần Du nhút nhát yếu đuối. Dạo gần đây chút đổi, nhưng ở mặt , là hung dữ thì cũng là mặt lạnh tanh, vẻ thanh thuần hoạt bát như bây Tần Du bếp, chén trong bồn rửa, thức ăn trong nồi và đĩa sạch bong, ngay cả nước canh cũng còn.
Xem hôm nay Cố Cẩn đói.
Mấy hôm cô nấu nhiều thức ăn như , ít nhiều cũng sẽ thừa một ít.
Buổi tối cô thích ăn gì nhiều, thường là hâm thức ăn thừa từ trưa, ăn xong liền chui phòng . Cố Cẩn về, ăn phần của , cô việc của cô, ai can thiệp ai.
Giờ xem , cô ăn chung nồi với Cố Cẩn .
Điều cô chút bất ngờ là, trong bếp tuy hỗn độn, nhưng kệ bếp hai dẻ sườn.
Chắc chắn là Cố Cẩn mang về.
Anh kén ăn, đặc biệt thích ăn thịt.
Nếu cô mua thịt, thì bữa tiếp theo, kiểu gì cô cũng sẽ thấy thịt trong bếp, thịt nạc thì cũng là thịt ba chỉ, nữa thì thịt mỡ cũng sẽ mang về hai cân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-73-rot-cuoc-cung-khong-phai-nguoi-mot-nha.html.]
Cuộc sống của thanh niên trí thức Cố quả nhiên là xa xỉ, đến khi họ ở riêng, cô mới thật sự cảm nhận .
Lại nghĩ đến khi còn ở nhà, nhà nghèo đến rớt mồng tơi, cũng ăn của một miếng thịt nào, khóe miệng Tần Du liền nhếch lên nụ khổ.
Rốt cuộc cũng một nhà!
Sườn nhiều cách , trong đó sườn xào chua ngọt là nhanh nhất, hương vị cũng ngon.
Sau khi chuẩn xong các loại gia vị như xì dầu, rượu nấu ăn, giấm, hành lá, gừng thái lát, hoa hồi, lá thơm, muối…, Tần Du chặt sườn thành miếng nhỏ, cho nồi nước lạnh, chần qua.
Sau đó, cô chiên hai mặt sườn cho đến khi vàng ruộm, múc bát để riêng. Cho dầu nồi, để lửa nhỏ thắng đường, đến khi nước đường chuyển sang màu nâu đỏ, sủi bọt thì cho sườn đảo đều, tiếp đó cho gừng, hoa tiêu và các loại hương liệu , đổ thêm nước, đun lửa lớn cho sôi chuyển sang lửa nhỏ. Cô vớt hành và các hương liệu to , vặn lửa lớn để thu nước, nhanh nước canh sệt , cô nhanh chóng cho thêm bột ngọt bắc nồi .
Cố Cẩn đang ở trong phòng , nhanh ngửi thấy tiếng "xèo xèo" của nước sốt trong bếp, âm thanh đó khiến đói cồn cào.
Anh thẳng ngoài, nhưng nghĩ , khi buổi chiều đều ở nhà, hôm nay đột nhiên xuất hiện, nếu Tần Du ở nhà cả buổi chiều, còn đang xem cô nấu ăn… Cố Cẩn suy nghĩ một lát, quyết đoán nhân lúc Tần Du bận rộn xoay trong bếp, lén lút chuồn khỏi sân.
Ra khỏi sân vài mét, hái một chiếc lá, thổi bài thổi nhất 《 Chiều Matxcơva 》, thong thả sân.
Tần Du đang xào rau xanh trong bếp, thấy khúc nhạc quen thuộc, mày nhíu . Cố Cẩn tuy ở công xã việc nhiều, nhưng cũng bao giờ về sớm như .
Hôm nay về sớm thế!
Ở chung một sân, cô chẳng chạm mặt chút nào.
Tần Du tưởng sẽ bếp thị sát, nhưng khi đầu cửa, thấy Cố Cẩn . Anh ở bàn nhà chính, vắt chân chéo, ngón tay gõ gõ lên bàn, vô cùng nhàn nhã chờ ăn cơm.
là ông trời con.
Cái khí chất đúng là giống ai.
Tần Du bưng thức ăn lên bàn nghĩ, may mà với cô giờ là quan hệ hợp tác, nếu thật sự sống với cô cả đời, thì cô chính là nha cả đời, chuyên để hầu hạ .
Kiếp đúng là ăn bả mê hồn, cái đức hạnh của Cố Cẩn mà cô vẫn mệt, ngày nào cũng chỉ nghĩ cách dỗ vui.
“Cô ăn cùng ?” Thấy Tần Du bưng thức ăn lên định , Cố Cẩn cau mày hỏi.
“Ngài là khách quý! Ngài mời ăn !” Tần Du tủm tỉm .
“……” Cố Cẩn ngước mắt Tần Du, khóe miệng cũng nhếch lên một nụ mỉm: “ thật sự là khách quý?”
“Tất nhiên!”
Có tiền đều là đại gia.
Anh cũng .
“Khách quý yêu cầu, cô thể đáp ứng ?” Cố Cẩn giữ nụ ưu nhã.
“ sẽ cố gắng hết sức.” Tần Du chỉ cảm thấy nụ của giả tạo vô cùng.
“Khách quý cảm thấy ăn cơm một ngon, cô ăn cùng .” Cố Cẩn Tần Du, trong mắt rõ là chờ đợi áp bức. Tần Du vẫn giữ nụ , hỏi: “Có thể từ chối ?”
“Không ! Nếu ăn! Mang cho heo ăn!” Nụ của Cố Cẩn tắt ngấm, lạnh lùng .
Lấy thịt heo cho heo ăn?
Tư duy của kẻ tiền thật là kỳ quặc!
“Heo ăn thịt heo? Đó là phá vỡ luân lý, là sai lầm lớn! Anh đừng hại bầy heo của . ăn là chứ gì!” Tần Du trừng mắt một cái, xuống.