Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 74: Anh ta bị bệnh à
Cập nhật lúc: 2025-11-07 02:42:41
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Cẩn thấy đối diện xuống, lộ nụ chiến thắng một hồi giằng co.
Tần Du dĩ nhiên đang cố chấp điều gì, cô dứt khoát tháo khẩu trang , tủm tỉm với : “Mấy hôm nay nổi mụn, đừng thấy mụn mặt mà ăn ngon.”
Cố Cẩn ngước mắt lên, quả nhiên, mặt phụ nữ mọc thêm nhiều nốt mụn đỏ, vì quá nhiều nên mặt cô trông chút tối sầm.
Một bao giờ mụn như , hiểu nổi tại một cô gái như cô dễ dàng nổi mụn như , mọc nhiều mụn thế mà ngày nào cũng che kín, sợ càng che càng nghiêm trọng ?
Anh nhớ lúc còn ở kinh đô, nhiều cô gái chỉ lớn một chút là thích dùng kem dưỡng da bôi bôi trát trát lên mặt, và Tần Du ở bên lâu như , mà từng thấy cô dùng mấy thứ .
Tần Du tưởng Cố Cẩn sẽ mất hết khẩu vị, nhưng ngờ vẫn ăn ngon lành như khi. Dường như thấy cô, đúng hơn, là phớt lờ cô.
mà, cho dù thật sự phớt lờ, thì cũng là chuyện hết sức bình thường.
“Tay nghề nấu nướng của cô cũng tệ.” Cố Cẩn đặt đũa xuống, khi ăn no.
Tần Du khựng một chút, đây là đang khen cô ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trong lòng cô chợt thấy nhói, khóe môi nhếch lên: “Đều là công lao của cả.”
Là nhờ ơn ban tặng.
Nếu của kiếp , cũng sẽ cô của kiếp , đang đem chính tay nghề của kiếp để mưu sinh.
“……” Lời Cố Cẩn thế nào cũng thấy đúng, câu chữ thì gì sai, nhưng thấy đầy vị châm chọc.
“ dọn dẹp bát đũa.” Tần Du dậy, thu dọn bàn ăn.
Cố Cẩn bộ dạng cúi đầu việc của cô, trong lòng bỗng dâng lên chút áy náy. Anh lấy xấp khẩu trang Lương Quân đưa cho lúc trưa , : “Lương Quân hôm nay đến trạm y tế, tặng mấy cái khẩu trang. Cô gặp may đấy, cần, cầm lấy .”
Tần Du lặng lẽ chằm chằm xấp khẩu trang một giây, vui vẻ mặt, nhận lấy: “Cảm ơn.”
Cái khẩu trang cô đang dùng lâu, mỗi dùng xong cô đều giặt bằng nước sạch, phơi khô. loại khẩu trang y tế dùng một , dùng lâu thì công dụng chống độc, kháng khuẩn sẽ mất .
Mấy cái khẩu trang của Cố Cẩn, cô thể đeo lúc cho heo ăn, vệ sinh, còn bình thường thì dùng cái cũ. Như , vấn đề khẩu trang giải quyết.
Không ngờ chỉ mấy cái khẩu trang mà cũng phụ nữ đối diện rộ lên, vẻ mặt hớn hở của cô, tâm trạng Cố Cẩn cũng thoải mái theo.
Thu dọn xong, Tần Du trở về phòng, lấy cuốn sách hướng dẫn chăn nuôi heo mà cô mua ở chợ .
Đây là đầu tiên cô nuôi heo, kinh nghiệm lắm, học hỏi cho kỹ.
Hai ngày nay, con heo nái đặc biệt biếng ăn, còn bồn chồn, hai bước vật đất.
Cô xem nửa ngày cũng hiểu là chuyện gì, nếu heo nái vấn đề, thì phiền to phức!
Công xã heo con, nếu bỏ tiền mua, chắc chắn đội trưởng sẽ xót ruột, đắn đo hồi lâu.
“Bụng heo xuất hiện đường ranh giới rõ ràng, và tiết sữa non trong, bầu v.ú sưng to, xệ xuống, đại biểu heo sắp sinh. Dịch lỏng trong suốt sẽ đổi theo thời gian sinh, từ trong suốt biến thành màu trắng sữa và đặc sệt, khi bóp hai v.ú cuối cùng mà sữa phun thành tia, thì là sắp sinh .” Tần Du đến đoạn , bỗng vỡ òa.
Đây là heo nái sắp sinh ?
Buổi tối cô ở trại heo, lỡ nó sinh thì ?
Tần Du trở nên chút kích động, lập tức cầm đèn pin chạy sân, lên trại heo.
Cố Cẩn tiếng động trong sân, mày nhíu , trời tối đen như mực, phụ nữ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-74-anh-ta-bi-benh-a.html.]
Anh lập tức theo ngoài.
Ra khỏi sân, rẽ, liền thấy Tần Du đang lên trại heo.
Tần Du quen đường quen lối chuồng heo, đến chỗ con heo nái, phát hiện nó vẻ bồn chồn như ban ngày, nó đang đống rơm lót, ngủ say sưa.
Vẫn sinh.
Tần Du thở phào nhẹ nhõm, xem sáng mai cô hỏi thăm sớm về việc đỡ đẻ cho heo, tìm một kinh nghiệm đến.
Sau khi xác nhận heo nái vấn đề gì, Tần Du mới rời khỏi trại heo, trở về sân.
Cố Cẩn vẫn luôn theo cô, thấy Tần Du xuống sân, mới chậm rãi về.
Bây giờ là cuối tháng âm lịch, trời trăng, ngoài mấy vì thì chẳng gì, tối om. Chẳng sợ đó cô ngã mấy trong đêm tối, cũng ảnhhưởng gì đến việc cô đêm. Người phụ nữ , lá gan thật sự lớn hơn tưởng.
Trở về phòng, Cố Cẩn nhàm chán cầm sách lên xem, nhưng cúi đầu thấy chữ, ngẩng đầu thấy hình ảnh Tần Du xinh .
Cố Cẩn cảm thấy thật khó hiểu, bệnh mà theo Tần Du lên tận trại heo?
…
Tần Du sáng sớm dậy.
Quét dọn chuồng heo, cho heo ăn.
Nếu hôm nay heo nái sinh, lát nữa cô trấn một chuyến, giao tương ớt.
“Ụt ịt, ụt ịt, hộc hộc…” Tần Du đổ cám heo cho mấy con heo thịt, thì bên chuồng heo nái phát âm thanh vẻ đau đớn.
Tần Du sững sờ, chợt vui mừng.
Chẳng lẽ là thật sự sắp sinh?
Cô vội vàng bước qua, heo nái xuống, dấu hiệu sinh sản rõ ràng.
Tần Du chút khẩn trương, lúc , cô thời gian xuống núi gọi giúp. Heo nái nếu sinh, cô ở bên cạnh bế heo con , cắt rốn, lau dịch nhầy ở miệng và mũi, thể heo con sẽ ngạt thở.
Cô nhanh chóng lấy cồn và những thứ cần thiết từ trong phòng . Khi cô , một chú heo con sinh .
Cô cẩn thận hai tay nâng heo con lên, lau dịch nhầy quanh miệng và mũi, cắt dây rốn, bôi cồn, cẩn thận đặt chú heo con lên đống rơm khô sạch sẽ bên cạnh.
Khi chú heo con đầu tiên ngoan ngoãn đống rơm, Tần Du trong lòng tràn ngập niềm vui.
Sinh mệnh mới luôn mang đến hy vọng và niềm vui. Tần Du lau mồ hôi trán, : “Cố lên, heo con của mày sắp hết !”
…
Cố Cẩn cũng dậy sớm.
Lúc dậy, cửa phòng Tần Du đóng, cô đang ở trong phòng lên trại heo.
cũng để ý nhiều, Lý Vệ Dân đợi ở chân núi.
Hôm nay họ đến thị trường tự do sớm một chút, để rình cô gái mà Lý Vệ Dân , đột nhiên xuất hiện và Đặng Chương chống lưng.
Khi đến thị trường tự do, trời mới tờ mờ sáng. Cố Cẩn và Lý Vệ Dân một vòng quanh cái chợ lớn, ngoài mấy hộ buôn bán nhỏ quen thuộc, thì thấy đầu cơ nào từ bên ngoài .
“Cố gia, mời ngài !” Ở thị trường tự do, một căn nhà nhỏ. Chàng thanh niên Hứa Trụ thấy Cố Cẩn đến, vội vàng chạy đón, vô cùng cung kính rót đưa nước.