Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 78: Nấu cơm cho cô
Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:45:39
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Việc thì nặng nhẹ, gấp .
Mưu sinh vẫn là chuyện quan trọng nhất. Bây giờ trời còn sớm, Tần Du lập tức dậy, một chiếc khẩu trang đen, gùi tương ớt lên, theo một con đường nhỏ khó , ít qua để lên trấn.
Tần Du chân khỏi sân, Cố Cẩn chân về đến nhà.
Trong sân yên tĩnh, bếp xem, chẳng gì.
Ở trấn ăn gì, chỉ mong về ăn cơm cô nấu, nhưng kết quả, trống rỗng.
Thùng gạo trống, nồi cũng trống.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Du nấu cơm.
Cố Cẩn chút vui, hộp kem tuyết hoa định bụng mang về cho Tần Du trong túi, ném thẳng lên bàn .
Anh ném miếng thịt heo mua lên thớt, chuẩn tự tay. nghĩ đến , khi mấy thợ mộc việc trong sân, nấu món "ẩm thực bóng tối", lập tức mất hết dũng khí.
Thay vì lãng phí nguyên liệu, thà đợi Tần Du về còn hơn.
Tần Du rón rén đến trấn, mặt trời ngả về tây, quán bánh bao của chị bán hàng đóng cửa, may mà cô nhà chị ở .
Chị bán hàng thấy cô đến, đặc biệt vui mừng, vội kéo cửa, vui vẻ đón cô nhà.
Chị đang bánh ngọt, và vẫn thất bại.
“Cô Vương ơi, cô xem rốt cuộc là ? Sao mãi mà thế ?” Chị mẻ bánh xẹp lép trong nồi, vô cùng rầu rĩ.
“Lòng đỏ và lòng trắng trứng khi tách , cho đường riêng. Lòng trắng trứng nhất định đ.á.n.h cho bông lên, đến khi nhấc que đ.á.n.h lên mà bọt thể .” Tần Du thấy chị dùng đũa đ.á.n.h lòng trắng trứng, cô cau mày, bảo chị tìm mấy sợi dây thép, cho chị một cái lồng đ.á.n.h trứng.
Bây giờ họ mua nổi máy đ.á.n.h trứng, chỉ thể dùng cách nguyên thủy, cổ xưa nhất để thử bánh.
Cô vốn định dạy chị món bánh rán kẹp, nhưng bánh rán tại chỗ, mà thời buổi chắc chắn nhiều chịu bỏ tiền mua đồ ăn sáng.
So với bánh rán, bánh ngọt dễ bảo quản hơn, trời lạnh thể để hai, ba ngày.
“Vậy thử . Cô xem, thất bại bao nhiêu ! Lãng phí bao nhiêu bột mì.” Chị xót xa .
“Thất bại mãi sẽ thành công thôi. Hơn nữa bột mì lãng phí , chẳng cuối cùng đều ăn hết ? Chỉ cần ăn hết, thì tính là lãng phí.” Tần Du an ủi.
“Cô Vương ơi, cô thật sự là cô nương nhất đời . Sau ai cưới cô, đúng là phúc lớn.” Chị từ đáy lòng.
Chị buôn bán bao lâu nay, từng thấy cô gái nào nhanh nhẹn rộng lượng như .
Tần Du .
Lời mà Cố Cẩn thấy, chắc chắn sẽ nhạo.
Cưới cô là chuyện phúc nhất , là chuyện xui xẻo nhất mới đúng.
“Trời cũng còn sớm. Chị ơi, mấy ngày em sẽ bận, thời gian đến chỗ chị cố định . Chị cần đợi em. Em đến lúc nào thì đến.” Heo con đời, cô chăm sóc cẩn thận.
Tương ớt của cô mở thị trường, cô định tự bán nữa, mà sẽ giao sỉ hết cho chị, như đỡ tốn sức đỡ tốn thời gian.
“Trong nhà bận, cần chị giúp gì ?” Chị hỏi.
“Không cần ạ. Toàn việc vặt thôi. Em về đây.”
Cố Cẩn một vòng công xã, mới hôm nay heo nái của công xã sinh con, Tần Du bận rộn cả buổi sáng, cơm trưa cũng là ăn ở nhà Thẩm Hồng Mai.
Trên đường gặp đội trưởng, đội trưởng còn hỏi , Tần Du cắt cỏ heo về .
Anh thực sự hiểu cô, nhưng , một khi cô gì, nhất định sẽ xong mới về.
Nghĩ đến việc cô bận rộn cả buổi sáng, buổi chiều vất vả cắt cỏ heo, nể tình cô chăm chỉ như , quyết định nấu một bữa cơm cho Tần Du ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-78-nau-com-cho-co.html.]
Tuy nấu ngon, nhưng luyện tập thêm, tay nghề sẽ khá lên.
Anh vo gạo nấu cơm. Anh nhớ nấu, nước cho nhiều, nên giảm nhiều.
Lần xào rau cháy, còn thái miếng quá to, cầm dao, cẩn thận thái thịt thành lát mỏng. Chỉ là cái cảm giác cân bằng khi thái rau tìm , vẫn là miếng to miếng nhỏ. “Ái da!” Cố Cẩn kêu lên một tiếng, thế mà cắt ngón tay , m.á.u tươi chảy .
“……” Cố Cẩn nhíu mày thật chặt, lấy miếng giẻ băng tạm , tiếp tục.
Tần Du về đến nhà, sân, thấy Cố Cẩn đang nhóm lửa trong bếp.
“Anh ở đây ?” Tần Du đặt ba lô xuống, mày nhíu cao, tư thế nhóm lửa của Cố Cẩn là thuần thục, lửa cháy mà tro đen bôi hai vệt lên mặt, bộ dạng vô cùng buồn .
“ đang nấu cơm.” Cố Cẩn trả lời.
“Anh?” Tần Du nhíu mày càng cao.
Cố Cẩn thấy giọng điệu nghi ngờ kéo dài của Tần Du, liền vui: “Sao? Không tin thể nấu cơm ngon ?”
“……” Tần Du thấy ngọn lửa trong mắt , vội vàng bật , lập tức cổ vũ: “Chắc chắn là nấu ngon! tin . Anh cố lên!”
Cố Cẩn lạnh lùng liếc Tần Du một cái, hừ lạnh một tiếng đầu tiếp tục nhóm lửa.
“……” Cơm còn nấu , mà kiêu ngạo như .
là Cố Cẩn!
Tuyệt đối thể chọc !
Cùng lắm thì nhịn đói.
Cô Cố Cẩn nghiêm túc nhóm lửa, lửa vẫn lên, là khói, Tần Du nhịn .
Cố Cẩn ngẩng đầu lên, phát hiện nụ mặt Tần Du.
“……[ ]”
Tần Du lùi vài bước, bên ngoài cửa, giơ ngón cái và ngón trỏ đan động tác b.ắ.n tim, : “Cố lên nhé! Nỗ lực nhé! Đàn ông chăm chỉ là trai nhất, đàn ông chăm chỉ việc nhà gia đình sẽ hạnh phúc mỹ mãn! Anh là đàn ông trai nhất thế giới!”
“……” Khóe miệng Cố Cẩn giật giật, mày nhíu càng chặt.
Bị khẩu trang che khuất, Tần Du trong mắt ý càng rõ ràng.
“Cô đó cho !” Cố Cẩn lên, khuôn mặt tuấn lãng là hai vệt tro đen vô cùng rõ ràng. Tần Du thẳng .
“Làm một con gái, cái gì cũng học, cố tình học mấy lời ngon tiếng ngọt nịnh bợ ! Cái gọi là đầu cơ trục lợi! Sau đừng nữa.” Cố Cẩn nghiêm túc với Tần Du.
Chưa từng cô khen ai.
Lần khen một phát, nhiều như rong biển trong hồ!
Phụ nữ thích hoa ngôn xảo ngữ , nhưng , phần lớn đàn ông cũng đều thích phụ nữ dỗ dành.
Cứ cái kiểu hổ như cô, thằng đàn ông nào chịu nổi?
“……” Tần Du.
“Người hoa ngôn xảo ngữ cảm động, thật lòng yêu cô. Anh chẳng qua là yêu cái miệng dẻo của cô mà thôi.” Cố Cẩn nghĩ nghĩ, giải thích thêm.
“Nói lý.” Tần Du cố nhịn , : “ mà, gặp thích, chắc chắn sẽ khen, chỉ khen, mà còn khen kịch liệt. Giữa những yêu , thưởng thức lẫn , ái mộ lẫn , chẳng lẽ cảm thấy đó là mối quan hệ , mỹ mãn và bền vững nhất ?”
“…… Cho nên cô liền tùy tiện ?” Mày Cố Cẩn nhăn thành một cục.
“À… Xin . Lời , cứ coi như thấy .” Tần Du thở dài, nghiêm túc kiểm điểm.
Vừa , đúng là cô tiện miệng.