Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 81: Cho bọn hắn sáng tạo điểm cơ hội

Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:45:42
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật đúng là khéo!

 

Bọn họ thì cô nương cũng luôn.

 

Vào nhà của chị bán bánh bao, bằng một con hẻm khác, thủ đoạn chống trinh sát giỏi như , bình thường.

 

Người nếu thật sự liên quan đến Đặng Chương, công việc của bọn họ sẽ phiền phức to.

 

qua chuyện , chúng cũng thể thấy một mặt lạc quan, đó là cô nương giữ chữ tín. Hứa Cây Cột sẽ đến, chúng đợi cả buổi cứ ngỡ cô tới, nhưng cuối cùng cô vẫn đến.” Lý Vệ Dân phân tích.

 

Cố Cẩn gật đầu, mày cau , : “Ngày mai chúng lên trấn một chuyến nữa.”

 

“Được.” Lý Vệ Dân gật đầu.

 

Trại nuôi heo.

 

Tần Du buổi sáng hái cỏ heo, giữa trưa cho heo nái ăn xong, định bụng hái thêm ít ớt cay về.

 

Không ngờ, còn cho heo nái ăn xong thì Lương Quân lên.

 

Tần Du thấy lên là Lương Quân, lòng đề phòng cũng thả lỏng nhiều.

 

Lương Quân cao lớn thô kệch, tâm tư đủ tinh tế.

 

Cho dù cô gì ở đây, phát hiện, cũng sẽ nghĩ nhiều.

 

“Tẩu tử, ăn cơm ?” Lương Quân hỏi.

 

“Ăn .” Tần Du trả lời.

 

Nướng hai củ khoai lang đỏ, sáng sớm ăn một củ, nãy ăn một củ.

 

Buổi tối nếu bụng thoải mái, cô quyết định qua nhà Thẩm Hồng Mai ăn chực một bữa.

 

“Ăn ở thế?”

 

“Mẹ nấu cơm mang tới, ăn .” Tần Du thuận miệng bịa một lời dối.

 

“Cái đó… tẩu tử, chị với Cố ca của em cãi ?” Nói vòng vo với Tần Du mấy câu mà chẳng khai thác gì, Lương Quân bèn hỏi thẳng.

 

Tần Du đầu, với : “Sao thể?”

 

“Sao thể? Cố ca của em vui, em ăn cơm, thế mà nấu, khó ăn c.h.ế.t .” Lương Quân than vãn, khẳng định: “Hai chắc chắn là cãi .”

 

“Anh vui, thể là do cãi với ?” Cô sức ảnh hưởng lớn đến thế, chỉ cô tức, chứ cô tức ?

 

em cứ thấy đúng là .”

 

Tần Du ôm hai con heo con đang tranh ăn hai bên, : “Lương Quân, thật sự . Cậu xem, chăm nhiều heo con như , thời gian về nấu cơm.”

 

Lương Quân cau mày nghĩ nghĩ, lời giải thích của Tần Du hợp lý, nhưng vẫn thấy gì đó đúng lắm: “Vậy tẩu tử, chị cần em giúp gì ?”

 

“Không cần!” Tần Du trả lời: “Chuyện ở trại nuôi heo, cơ bản thể lo liệu hết. Buổi chiều các còn việc mà, mau xuống , thì đại đội trưởng trừ điểm công đấy.”

 

“Cái đó… tẩu tử, em với Lý Vệ Dân bắt nhiều chạch với lươn ngoài đồng lắm, chị thể đồ ăn cho bọn em ?” Lương Quân mắt long lanh Tần Du.

 

Tần Du nhíu mày.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-81-cho-bon-han-sang-tao-diem-co-hoi.html.]

Lương Quân đà lấn tới, với vẻ đặc biệt đáng thương: “Tẩu tử, heo ở công xã xuất chuồng. Bọn em công xã khác mua thì đắt hơn mấy hào. Muốn lên núi săn thú thì Cố ca cho. Em với Lý Vệ Dân nghĩ mãi, chỉ thể đồng bắt chạch. Vất vả lắm mới bắt chạch, nhưng bọn em nấu ăn dở tệ, chị giúp bọn em ?”

 

Ánh mắt khẩn cầu đó khiến Tần Du thực sự nỡ từ chối, cuộc sống của thanh niên trí thức đúng là khổ, niềm vui lẽ chỉ còn ở miếng ăn.

 

“Được. Lúc nào các mang qua thì gọi một tiếng.” Tần Du trả lời.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Vâng!” Lương Quân lập tức tràn trề sức sống trở , chạy thẳng về công xã.

 

...

 

Hiện giờ ở công xã việc gì , nhóm thanh niên trí thức tụ tập với , cũng chỉ là tán gẫu, hoặc bờ sông nhỏ gần đây chơi, ca hát.

 

Cố Cẩn đặc biệt thích mấy trò tụ tập , một bỏ .

 

Lương Quân thấy bóng dáng cô đơn lẻ loi của Cố Cẩn, càng chắc chắn chuyện Cố Cẩn cãi với Tần Du là thật.

 

“Lý Vệ Dân, , xác định , Cố ca với tẩu tử cãi thật.” Lương Quân đem tình báo dò la cho Lý Vệ Dân.

 

Lý Vệ Dân lườm một cái: “Còn cần xác định ? Lúc đến cái sân đó nên ?”

 

“...” Lương Quân gãi đầu, chút ngượng ngùng: “Hóa từ sớm .”

 

Lý Vệ Dân thở dài một : “Lương Quân, đáng yêu như hả?”

 

“?”

 

“Thôi, với cũng hiểu.”

 

“Sao hiểu? Cố ca tính tình ngang bướng, sẽ hòa với tẩu tử . chúng thể tạo cơ hội, để bọn họ ở gần .”

 

“Vừa nãy với tẩu tử , chúng bắt chạch với lươn nhờ chị , chị đồng ý . Cậu nghĩ mà xem, chạch thì chắc chắn là ở nhà họ. Cố ca cũng ở đó, chị cũng ở đó, thế nào, ăn xong bữa cơm là thể hòa , đúng ?” Lương Quân cho Lý Vệ Dân kế hoạch của .

 

Lý Vệ Dân cau mày: “Sao cứ nhất quyết tác hợp bọn họ thế? Theo , bọn họ cứ như bây giờ cũng . Sau Cố ca về thành, chẳng lẽ mang cả vợ ở nông thôn về?”

 

Người nhà quê nông thôn, nhưng thành thị tuyệt đối thiên đường. Nơi đó phức tạp hơn nông thôn cả nghìn vạn , lòng phức tạp, quan hệ rắc rối, Tần Du như một tờ giấy trắng thế thành, cho dù Cố Cẩn che chở cũng đảm bảo vẹn , huống chi Cố Cẩn vốn dĩ thành kiến lớn với cô .

 

“Sao nghĩ thế? Tẩu tử là vợ của Cố ca, Cố ca về thành, thể mang chị theo? Làm thể phúc hậu như . Vả , tẩu tử của kém ở chỗ nào? Tẩu tử nấu ăn ngon như thế, bà nội Cố chắc chắn sẽ thích.”

 

“Nấu ăn ngon là thể vững ở thành thị ? Bác Cố thì ? Bác gái Cố thì ? Sao thể thích một phụ nữ hề bối cảnh?” Lý Vệ Dân vặn .

 

“Các , các chính là nghĩ nhiều quá . Tính toán nhiều như ! Dù nữa, tẩu tử là tẩu tử. Chẳng lẽ còn Cố ca ly hôn ?” Lương Quân tức giận hỏi ngược .

 

Lý Vệ Dân Lương Quân quá ngây thơ, Cố Cẩn từng nghĩ đến chuyện ly hôn.

 

“Thôi, tranh cãi với chuyện . Giờ cũng chẳng ý nghĩa gì.” Dù đây cũng là chuyện riêng của Cố Cẩn.

 

Theo tính tình của Cố Cẩn, đây đ.á.n.h Mã Hưởng một trận, đến giờ vẫn tha thứ cho , , với Tần Du , cãi một trận là cãi luôn thì .

 

“Vậy hỏi , tối nay bắt chạch, ?” Lương Quân nhanh chóng chuyển chủ đề, tìm nguyên liệu nấu ăn, món ngon mới là chính đạo.

 

Lý Vệ Dân đang do dự.

 

“Cậu thể ! nếu bắt , đến ăn chực, uống chực, tẩu tử nấu ăn ngon nhất thiên hạ, chỉ ngửi mùi, thèm rỏ dãi thôi.” Lương Quân đắc ý .

 

“Xem cái bộ dạng vênh váo của kìa. Không chỉ là bắt con chạch, con lươn thôi , ai sợ ai chứ.” Lý Vệ Dân khinh thường , nhưng nghĩ đến món ăn nóng hổi, nước canh đậm đà ngọt thanh mà Tần Du , một thôi thúc bắt chạch ngay lập tức.

 

“Thế thì . Tính cả nữa. chuyện , đừng để Cố ca . Nếu mục đích của chúng , chắc sẽ nổi giận đấy.” Lương Quân dặn dò.

 

 

Loading...