Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 83: So khí chính mình hảo

Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:45:44
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Du đáp lời.

 

Cô trèo xuống khỏi cây.

 

Cành cây rậm rạp, chui trong tán cây, tóc cành lá cho rối tung cả lên.

 

“Con bé , lấy chồng . Mà ngày nào cũng lôi thôi lếch thếch, cũng may là con đeo khẩu trang, thì mặt cũng xước hết . Mau chải tóc, rửa tay rửa mặt, chuẩn ăn cơm.” Thẩm Hồng Mai thúc giục.

 

Tần Du nhún vai, nhà nghèo, thích dọn dẹp, lúc nhỏ tết cho cô đủ kiểu tóc bím, theo lời cô là thể nghèo, nhưng thể gọn gàng, đặc biệt là con gái, nhất định sửa soạn cho sạch sẽ, tươm tất.

 

Dưới sự giáo d.ụ.c của , dù mệt đói đến cô cũng phép lười biếng, chải đầu, rửa mặt.

 

“Ăn xong chải đầu, ?” Đói quá .

 

Nhìn thấy thịt, nếu giữ kẽ, cô thấy thể ăn hết cả cân.

 

“Không ! Không thể phép tắc như . Mau chải đầu cho !” Thẩm Hồng Mai chút nhượng bộ.

 

Tần Du cảm thấy thật bất đắc dĩ, ngay cả chiêu nũng cũng dùng .

 

Đành về phòng, chải tóc.

 

Đứng gương, cởi khẩu trang .

 

Trong gương là khuôn mặt của chính , mấy nốt mụn nổi lên mấy hôm lặn hết, vết thâm mụn đen sạm đó cũng mờ nhiều.

 

Thời gian cô dùng lô hội, hiệu quả dần thấy rõ.

 

Không bao lâu nữa, vết thâm mặt sẽ mờ gần hết.

 

Cô sở hữu khuôn mặt trái xoan điển hình, hiện tại mặt bầu bĩnh một chút, khi hết thâm mụn, làn da trắng nõn như xưa, cô tuyệt đối tin tưởng, nhất định là một mỹ nữ.

 

Kiếp , cô chỉ cuồng quanh đàn ông, chẳng bao giờ nghĩ đến việc chăm sóc những vết thâm , một xinh như , ở độ tuổi trẻ trung thế , để năm tháng trôi qua u ám, thật quá nên.

 

Lần nhất định bảo vệ bản , nhất định hạnh phúc.

 

Tần Du buộc tóc đuôi ngựa cao, lắc lắc mái tóc dài, ngọt ngào với chính trong gương, thật ngờ, trong đời , còn thể gặp chính của tuổi trẻ như .

 

So với việc lấy lòng đàn ông, rõ ràng lấy lòng chính khiến tâm trạng vui vẻ hơn nhiều.

 

Mang theo nụ mãn nguyện, Tần Du bước khỏi phòng, cất cao giọng: “Mẹ, con đến đây… Con gái đói c.h.ế.t … hu hu…”

 

Tiếng “hu hu” còn dứt, nụ mặt Tần Du lập tức cứng đờ.

 

Trên bàn ăn, thế mà thấy Cố Cẩn…

 

Cố Cẩn mặc áo sơ mi trắng, quần đen, chờ cơm bưng tận tay như một ông lớn ở nhà, mà đang cầm bát, từng bước múc cơm…

 

Mặt trời mọc đằng Tây ?

 

Cố Cẩn , cũng thấy Tần Du, Tần Du buộc tóc đuôi ngựa cao, mái tóc đen nhánh mượt mà gió đêm đầu hạ thổi bay nhè nhẹ, giọng cô nũng nịu, là đang nũng với Thẩm Hồng Mai.

 

Anh dường như bao giờ thấy một Tần Du như , ngờ, phụ nữ lúc thì , lúc thì hung hăng dữ tợn , còn là cao thủ nũng.

 

“Sửa soạn xong thì mau xuống ăn cơm!” Thẩm Hồng Mai nhiệt tình mời: “Tiểu Cố, để bọn tự múc cơm là , con ăn của con .”

 

Cố Cẩn đặt bát cơm lên bàn: “Mẹ, tiện tay thôi ạ.”

 

“Bà nội, cơm của bà đây ạ.” Cố Cẩn hai tay đưa cơm cho La Hồng Diệp, vô cùng cung kính.

 

La Hồng Diệp vui vẻ nhận lấy: “Du Nha, bà nội lâu ăn cơm con múc. Tiểu Cố múc cũng như .”

 

Cố Cẩn thì thôi, một khi , thì lễ nghi thật sự chê .

 

Trông kìa, hiếu kính bao nhiêu.

 

Hơn nữa, cái tiếng “”, “bà nội” , gọi thiết thế.

 

Còn hơn cả cô gọi.

 

Đã với bao nhiêu , đừng ấn tượng về Cố Cẩn, nhưng trớ trêu , và bà nội dường như ngày càng thích .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-83-so-khi-chinh-minh-hao.html.]

“Du Nha, con đói ? Mau ăn cơm . Tiểu Cố cũng thật là hào phóng, mua một lúc năm cân thịt, chúng ăn cũng hết, lát nữa lúc các con về, mang hết phần còn về .” Thẩm Hồng Mai ăn cơm .

 

Thịt là Cố Cẩn mua?

 

Thảo nào cô cứ nhất quyết bắt cô sửa soạn .

 

Tần Du cầm bát, cái dày vốn đang đói, bỗng thấy buồn nôn.

 

Tâm trạng đang vui vẻ, cũng tụt xuống nhiều.

 

Cố Cẩn rốt cuộc là ý gì?

 

“Con bé , ăn ?” Thẩm Hồng Mai thấy Tần Du thoáng chốc ủ rũ, vội vàng hỏi.

 

“Không ạ.” Tần Du nặn một nụ , lạnh lùng liếc Cố Cẩn một cái.

 

“...” Cố Cẩn.

 

Bữa cơm ăn thật đúng là nhạt nhẽo.

 

Ăn xong, Tần Du xách rổ, về sân nhà .

 

Cố Cẩn vẫn luôn theo .

 

Trong suốt bữa ăn và đường về, Tần Du với một câu nào, Cố Cẩn , cô vẫn còn giận.

 

“Cái đó, cái cho cô. thấy mặt cô dạo cũng đỡ nhiều .” Cố Cẩn đặt hộp kem dưỡng da mấy hôm mang về lên bàn.

 

Hộp kem dưỡng da vỏ thiếc màu xanh biển, là loại kem xa xỉ nhất thời đại .

 

Một lọ giá hai đồng, cả công xã cô gái dùng chắc chỉ đếm đầu ngón tay.

 

Cố Cẩn đây là đ.ấ.m một cái, cho một cái kẹo, tiện thể còn cảm hóa và bà nội cô?

 

cần.”

 

Cố Cẩn cảm giác mặt tát một cái lạnh ngắt.

 

“Còn nữa, đây với , việc gì thì đừng đến tìm và bà nội . Đó là , bà nội ! Anh bây giờ thiết với họ như , là đang hại ?” Tần Du Cố Cẩn, ánh mắt lạnh như băng.

 

Cái kiểu vẻ như vô tình mà cố ý của , thật sự sẽ hại c.h.ế.t cô.

 

Không sợ bão tố, chỉ sợ mưa dầm thấm lâu.

 

Anh bụng đối xử với và bà nội cô, mà rơi mắt phụ nữ , thành đang hại ! Cố Cẩn tức điên lên, gạt thẳng hộp kem dưỡng da bàn xuống đất, trừng mắt Tần Du một cái, phòng, “Rầm” một tiếng đóng sập cửa .

 

Tần Du nín một , cãi thì cãi!

 

Làm tức còn hơn là tự tức!

 

...

 

Sáng hôm Cố Cẩn dậy từ sớm.

 

Anh liếc cũng thèm liếc qua cửa phòng bếp, khỏi , Tần Du, phụ nữ đó chắc chắn sẽ bữa sáng.

 

Vừa xuống núi, liền thấy Lý Vệ Dân đang đợi .

 

Lý Vệ Dân thấy Cố Cẩn xuống, liền ngáp ba cái liền.

 

Cố Cẩn cũng ngủ ngon, hỏi: “Đêm qua ngủ, trộm trâu ?”

 

Lý Vệ Dân , thời buổi ai dám trộm trâu? Mục tiêu trộm trâu lớn như .

 

Đêm qua Lương Quân lôi bắt chạch với lươn, bắt đến đoạn Lương Quân càng bắt càng nghiện, bắt xong trở về thì trời cũng gần sáng.

 

chuyện Lương Quân dặn, tuyệt đối cho Cố ca.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Chỉ là mất ngủ thôi. Cậu thì ? Trông cũng ngủ ngon nhỉ? Quầng mắt thâm sì kìa.” Lý Vệ Dân hỏi Cố Cẩn.

 

Cố Cẩn lòng bực bội, : “Cậu phép mất ngủ, thì phép .”

 

“...” Lý Vệ Dân vội ngậm miệng, đàn ông mà cãi với phụ nữ, đúng là đáng sợ thật.

Loading...