Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 95: Cười như thằng ngốc
Cập nhật lúc: 2025-11-07 09:32:07
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cố ca…” Tần Du mắt long lanh Cố Cẩn.
Cứng rắn , cầu xin , nàng chỉ thể bộ đáng thương.
Cố Cẩn chậm rãi cụp mắt, giọng lạnh lùng, “Xem mặt và bà nội đối xử với thật sự , hôm nay báo cáo việc ! Hôm nay 'gia' bắt đầu xem biểu hiện của ngươi!”
Nói xong sải bước nhanh, đầu mà xuống núi về sân.
“Vâng, đảm bảo ngươi thất vọng. Cố ca ngươi trai nhất, lương thiện chính nghĩa, tràn đầy ánh mặt trời.” Tần Du vẫy tay tiễn Cố Cẩn xuống núi.
Cho đến khi thấy bóng Cố Cẩn nữa, nàng mới thở phào một , như trút gánh nặng.
Không ngờ, vuốt m.ô.n.g ngựa đầu tiên khi sống , thế mà là vuốt Cố Cẩn.
Cố Cẩn cũng mà hổ, nàng tâng bốc như , mà thế mà hề chột .
Lúc Cố Cẩn xuống núi, nhanh, sợ chậm một chút, sẽ nhịn bật , tiếng nén trong lòng từ lâu.
Tần Du, cô nhóc , ngày nào cũng vẻ lắm ?
Đụng một cái là dở quẻ, đụng một cái là nổi giận, bữa sáng, cho dù cơm trưa, cơm tối, cũng là món thích ăn.
Không sợ trời sợ đất!
Hắn cho nàng sợ trời sợ đất!
Vừa , chẳng cũng ngoan ngoãn xin tha!
Sau chuyên đồ ăn ngon cho ăn, kết quả hài lòng!
Đồ mua, nàng vứt , nàng sẽ nhặt hết, cũng hài lòng.
Cố Cẩn cảm giác đè nén lâu, cuối cùng cũng hả hê!
Thu thập nàng một trận trò, nắm thóp của nàng, Cố Cẩn cảm thấy đời tràn đầy niềm vui thú khác lạ.
Trận chiến hôm nay, còn sảng khoái hơn cả trận đ.á.n.h thằng khốn Đặng Chương mấy hôm .
Lại nhớ đến bộ dạng nịnh nọt, tâng bốc hổ của Tần Du lúc cuối, Cố Cẩn ở sân ha hả.
Lương Quân và Lý Vệ Dân hai ngày nay đều ở một trong ký túc xá thanh niên trí thức.
Lương Quân Béo Nha đánh, tuy Tần Du công tác tư tưởng, nhưng dũng khí vơi ít, cộng thêm vết thương lành, nên cứ ru rú ở trong.
Lý Vệ Dân cũng , cùng Cố Cẩn mấy đ.á.n.h Đặng Chương một trận trò, đ.á.n.h thật, n.g.ự.c bụng đều bầm tím, cũng cứ ở trong phòng.
Hôm nay thật sự nhịn nữa, hai ôm vết thương của , đến chỗ Cố Cẩn hóng gió.
Chỉ là ngờ, bước sân, liền phát hiện Cố ca của bọn họ, mà xưa nay lạnh lùng, kiêu căng, ít ít , đang một trong sân, như thằng ngốc!
“Cố ca, ngươi cái gì ? Một mà vui thế?”
Còn gian nữa!
Lương Quân đến ghế đá, tò mò hỏi.
Cố Cẩn thấy Lý Vệ Dân và Lương Quân , lập tức thu nụ thể kìm nén mặt.
“…” Biểu cảm Lương Quân trợn mắt há mồm, “Cố ca, ngươi học lật mặt ?”
“Lý Vệ Dân, Cố ca rốt cuộc chuyện gì vui, vui vẻ thế?”
Lý Vệ Dân cũng đang thắc mắc, đ.á.n.h Đặng Chương là một việc vui, nhưng việc đó qua hai ngày, Cố Cẩn phản ứng chậm như , đến bây giờ mới ha hả.
Hơn nữa, Cố Cẩn cũng từng vì chuyện mà vui như .
Cố Cẩn ngẩng đầu Lương Quân, ý che giấu nổi, “Ta nghĩ đến lời đồn hai hôm nay trong công xã, trai nào đó trong đám thanh niên trí thức chúng , con gái lớn nhà họ Quách đầu thôn đánh, tưởng tượng cảnh đó, liền nhịn !”
Mặt Lương Quân đỏ bừng, ngờ việc đồn xa và nhanh như .
“Cố ca, đó là hiểu lầm!”
“Một hiểu lầm đẽ.” Cố Cẩn nhịn , bật .
Cười đặc biệt sảng khoái, Tần Du đang từ ngoài sân chuẩn về lấy chút gia vị thấy tiếng , lập tức dừng bước, nàng từng thấy Cố Cẩn lớn và vui vẻ như .
Ha hả, nắm điểm yếu của nàng, vui vẻ đến thế là cùng.
Trong lòng thật khó chịu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-95-cuoi-nhu-thang-ngoc.html.]
Hai bọn họ ai nợ ai, mà tự dưng nắm thóp.
mà, còn cách nào khác?
Vì kiếm tiền, chỉ thể để Cố Cẩn nắm thóp.
“Chị dâu, Cố ca !” Lương Quân mắt tinh, Tần Du sân thấy.
Tần Du với bọn họ, chút hiểu, “A?”
“Cố ca nhạo Béo Nha đánh!” Lương Quân tiếp tục mách.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Ừm…” Tần Du lên tiếng, nhưng mách, nàng cũng cách nào, nàng bây giờ còn đang Cố Cẩn nắm thóp.
Cố Cẩn bây giờ là 'gia' của nàng, bảo nàng hướng đông, nàng dám hướng tây.
Càng dám đòi công bằng cho Lương Quân.
“Buổi tối, đồ ăn ngon cho các ngươi.” Tần Du trả lời.
Buổi sáng thịt vịt, nội tạng còn ăn, Lương Quân và Lý Vệ Dân ở đây, thể ăn.
“Chị dâu nhất.” Lương Quân như trẻ con.
Cố Cẩn ngước mắt, chậm rãi Tần Du, thái độ của Tần Du rõ ràng khiêm tốn hơn ít.
Lúc Tần Du lấy đồ ngoài, cũng thấy Cố Cẩn, mắt là vẻ đắc ý.
Ai.
Thực lực ngang bằng.
Nàng còn cách nào khác, chỉ thể nhịn.
“Cố ca, lúc nãy ngoài, đụng Mã Hưởng. Hắn lát nữa sẽ tới đây.” Lý Vệ Dân thấp giọng với Cố Cẩn.
Ý mặt Cố Cẩn lập tức tắt ngấm.
“Hắn thật sự là xin .” Lý Vệ Dân .
Sau khi đ.á.n.h Mã Hưởng, Mã Hưởng năm bảy lượt đến lân la, chủ động hòa với Cố Cẩn, Cố Cẩn vẫn luôn hờ hững, lạnh nhạt.
giống.
Mấy tối hôm , lúc bọn họ và Đặng Chương đang đ.á.n.h giằng co, ở thế yếu, Mã Hưởng xuất hiện. Mã Hưởng đ.á.n.h nhanh tàn nhẫn, khí thế của Cố Cẩn.
Sau khi tham gia, thực lực bên tăng lên, thành công đ.á.n.h gục Đặng Chương.
Nếu Mã Hưởng tham gia, bọn họ đ.á.n.h sẽ vất vả hơn nhiều, cho dù thắng, cũng gian nan.
Bọn họ thể sẽ trọng thương, chứ chỉ thương nghiêm trọng như bây giờ.
“Nếu tới, với .” Lý Vệ Dân .
“Không cần.” Cố Cẩn trả lời.
Hắn chịu đáp, Lý Vệ Dân thở phào nhẹ nhõm.
Trong chuyện của Cố Cẩn và Mã Hưởng, Cố Cẩn nay từng tỏ thái độ, hôm nay hai chữ đủ cho thấy thái độ của Cố Cẩn buông lỏng.
Quá dễ dàng.
“Vậy xem tới ?” Lý Vệ Dân sân.
Lúc đến đường nhỏ, theo bản năng ngước lên .
Tần Du còn tới trại heo, nàng nhanh, ban đầu còn thể thấy bóng dáng, nhưng nhanh bóng dáng biến mất, nàng trại heo.
Không vì , từ khi mơ giấc mơ kỳ quái mà đáng sợ đó, ánh mắt kìm mà Tần Du thêm một cái.
Tính , ở huyện Xuyên Nam, chạng vạng hôm đó, đúng là Tần Du cứu mạng .
Chuyện , dường như bao giờ cảm ơn nàng đàng hoàng, nàng cũng bao giờ vì cứu mà vênh váo, kể công mặt , ánh mắt nàng luôn nhàn nhạt, bình tĩnh như chút tình cảm nào.
Trước coi thường Lương Quân, bây giờ đáy lòng chút hâm mộ.
---